Dung Quân Tiện nhấn mở tin nhắn của hội trưởng Tuyên.
Hội trưởng Tuyê là người không thích nói chuyện, gửi tin nhắn cũng rất ngắn:
“Dung tiên sinh, chào cậu.”
“Chào cậu” thì “Chào cậu”…
Bởi vậy, Dung Quân Tiện cũng mang theo nghi hoặc trả lời một câu: “Hội trưởng Tuyên, chào anh.”
Hội trưởng Tuyên gửi tới một câu: “Cậu đang làm gì vậy?”
Dung Quân Tiện nghi ngờ hơn: “Tôi đang làm gì? Tại sao phải hỏi tôi điều này?”
Hội trưởng Tuyên nhắn lại: “Tôi muốn hẹn cậu ăn cơm.”
Dung Quân Tiện cười, nghĩ thầm: Hóa ra anh ta cũng muốn ăn sườn chua ngọt giống như mình à?
Nghĩ đến sườn chua ngọt, Dung Quân Tiện cũng cảm thấy đói bụng, đáng tiếc bây giờ đang ở rừng núi hoang vắng, không có gì để ăn. Dung Quân Tiện thở dài, trả lời anh ta: “Tôi cũng muốn! Đáng tiếc, tôi đang quay phim ở huyện Sài Phi.”
“Huyện Sài Phi ở đâu?” Hội trưởng Tuyên hỏi.
“Ở một nơi rất vắng vẻ.”
“À.”
Dung Quân Tiện nhìn thấy chữ “À” này, đã lường trước có lẽ đối phương không muốn nói chuyện bèn nói: “Nếu không có gì thì thôi nhá. Tôi cũng phải đi quay phim rồi.”
“Ừ.”
Dung Quân tiện cất di động vào túi, mở lịch trình một ngày mới ra. Đạo diễn Mai Mân là một bậc thầy lão luyện thành thục, không nói nhiều, nhưng lời nói đều rất có trọng lượng, mỗi một yêu cầu đưa ra đều phải được thỏa mãn. Đỗ Mạn Hoài và Dung Quân Tiện đều được truyền thông xưng là “Phái thực lực không thể hoài nghi”, là ngôi sao lớn có giải thưởng diễn xuất nắm trong tay, nhưng đến trước mặt Mai Mân, vẫn nơm nớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-tinh-pr/1300615/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.