Chỉ thấy nam tử trầm ngâm một lúc không biết đang suy nghĩ gì, mỗi giây trôi qua như ngàn thế kỷ, chỉ sợ hắn đột nhiên đổi ý giết nàng. Nam tử xoay người "Trói lại"
Sở Vệ Phong tuy không cam lòng để nàng sống, cũng nghe lệnh lấy trong người dây thừng trói lại nàng tay chân. Kéo nàng đi theo sau. Nguyên một quãng đường dài Dạ Tử Ly đã thấm đẫm mồ hôi. " Huynh đệ, rốt cuộc chúng ta đang đi đâu? Phủ thừa tướng"
Sở Vệ Phong không trả lời, Tuyết Vô Ảnh còn không lên tiếng. Dạ Tử Ly như cảm nhận được từng đợt nó lạnh mang theo xào xạc lá cây thổi qua tai. Tiếp tục nói " Ít ra ta cũng nên biết ai đang bắt ta, ngươi tên gì?"
"Huynh đệ... ta..." Chưa kịp nói hết câu đã trực tiếp ngã xuống đất.
Sở Vệ Phong nhìn nữ tử cảm thán, hắn chủ tử chưa từng thương hoa tiếc ngọc, cũng chưa từng thương hại ai. Tuyết Vô Ảnh nhàn nhạt lên tiếng " Đứng ngây người đó, đem theo"
Hắn bất lực cảm thán " Chủ tử, sao không để nàng tự đi"
" Phiền" Hắn chỉ vỏn vẹn nói một chữ tiếp tục bước. Sở Vệ Phong không cam lòng bế lên Dạ Tử Ly trên vai theo sau.
Bên trong Hoàng Cung lúc này phòng bị chắc chắn. Chánh điện tóp lính canh càng thêm nhiều. Mộ Dung Cảnh ngồi trên long toạ dựa người, tuy đã ngoài tứ tuần nhưng hắn vẫn như cũ phong độ uy vũ, đối diện là hắc bào nam tử lạnh như băng, sắc lẹm mày kiếm mắt phượng.
Từ ngoài đi vào hồng y nam tử, mỹ mạo như hồ. Trong mắt tựa tiếu tựa phi lúc này mang vài phần thâm trầm." Hoàng Thượng, người không sao chứ?"
Mộ Dung Cảnh gật đầu "Thích khách bị ám vệ chặn lại. Võ công cao cường, không phải hạn tầm thường"
Vân Phi Vũ nhăn mi " Cao cường võ nghệ, ám vệ cũng không bắt được"
Mộ Dung Ngạo Thần tiếp thêm "Tất cả đều tinh thông trận pháp"
Tinh thông trận pháp trong tứ quốc này chỉ có Thanh Long Quốc. Vân Phi Vũ nói " Nghe đồn rằng Thanh Long Quốc Hinh Vương gia là tuyệt kĩ trận pháp. Mỗi lần ra chiến trường đều khiến kẻ địch rơi vào tử trận"
" Tuyết Vô Ảnh trên đường đến đây, vẫn còn đanh di chuyển. Không thể nào nhanh như vậy đã đến Huyền Vũ" Mộ Dung Cảnh trầm ngâm, trừ khi ám vệ của hắn đã bị che mắt.
Mộ Dung Ngạo Thần thần sắc lãnh nhạt " Tối hôm qua trận pháp tối mịch, tuy hành thích thất bại nhưng đối phương đều lui về an toàn, chúng ta không bắt được một ai"
Hắn thật tức giận, nếu không phải khinh địch, đường đường là Thất Sát cát chủ nổi danh giang hồ lại không bắt được bọn họ. Trận pháp đó không hề tầm thường. Vân Phi Vũ chìm trong hắn ý nghĩ, Tứ Quốc ngày càng bất ổn đây chính là cơ hội tốt của hắn kế hoạch, có điều nữ tử gương mặt lại hiện lên.
Trong tay áo bàn tay nắm chặt, nàng sẽ chịu làm mất nước công chúa sao? Hay sẽ trở về thành Bắc Ly thánh nữ, trở thành hắn Hoàng hậu. Mộ Dung Cảnh nhìn qua hắn không tập trung khó hiểu " Vân Thừa Tướng có ý kiến gì sao?"
Nghe câu hỏi của hắn, Vân Phi Vũ mới hồi phục lại, ôm quyền " Cho dù thật sự là Tuyết Vô Ảnh, chúng ta không có chứng cứ để chứng thực"
Bên ngoài Đức công công vội vã đi vào hành lễ " Hoàng Thượng"
" Có chuyện gì?" Mộ Dung Cảnh nhăn mi, bình thường Hình Đức sẽ không như vậy mất lễ nghi.
Hình Đức vội nói " Hoàng Thượng, Khuynh Hạc công chúa mất tích rồi. Không thấy đâu nữa"
" Cái gì cơ?" Vân Phi Vũ là người phàn ứng đầu tiên, bên tai nhưng ùng lại. Hắn nhanh chóng đi lại chỗ Hình Đức " Nói rõ ràng"
Không để Hình Đức đình thần, đây là lần đầu tiên hắn thấy vị này Thừa Tướng đại nhân như vậy tức giận lo lắng. Từ sau cửa mở mạnh, một bóng dáng đi vô " Mộ Dung Cảnh, ta nữ nhi không thấy"
Kêu đích tên Hoàng Thượng chỉ có thể là Hoàng Hậu Huyền Vũ Ngôn Nhã Tú. Hắn lúc này một mặt lo lắng, buổi sáng sớm muốn tìm tỷ tỷ nói chuyện, trong cung điện lại không thấy bóng dáng, hỏi Xuân Hoa thì không thấy đại tỷ trở về. Lại nghe trong cung có thích khách. Tim nàng chính là treo trên cổ.
Nhìn đến Ngôn Nhã Tú, Mộ Dung Ngạo Thần chau mày thích khách hôm qua rõ ràng nhắm vào Phụ Hoàng, sao có thể đột nhiên bắt đi Mộ Dung Ngữ Lam. Đối với bọn chúng nàng có lợi gì.
Mộ Dung Cảnh đứng dậy ra lệnh " Thần, Vân Phi Vũ, các ngươi điều người đi tìm công chúa"
" Tuân lệnh" Cả hai hành lễ lập tức rời đi.
Mộ Dung Cảnh nhìn đến bộ dạng đứng ngồi không yên của Ngôn Nhã Tú mềm lòng nói " Nhã Tú, trẫm sẽ tìm được Lam Nhi"
Liếc qua hắn, Ngôn Nhã Tú hừ nhẹ " Ngươi tốt nhất tìm được nàng nguyên vẹn trở về cho ta"
Nói rồi xoay người rời đi. Để lại Hình Đức há hốc, nếu đổi là khác nữ nhân nói chuyện với Hoàng Thượng như vậy đã bị xử tội từ lâu.
Mộ Dung Cảnh xoa trán, Hình Đức vội đi đến đỡ hắn " Hoàng Thượng tối hôm qua đến giờ người chưa chộp mắt, đã mệt mỏi rồi"
" Không vấn đề, ngươi cho thêm người giúp bọn họ tìm công chúa" Mộ Dung Cảnh phất tay. Rốt cuộc bọn chúng bắt đi Mộ Dung Ngữ Lam là có ý gì
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]