🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mộ Dung Ngạo Thần lãnh mạc đi xuống bên dưới, xung quanh đều rì rầm bàn tán, Dực Vương trước giờ đều không tham dự đại hội bắn cung, cho dù là Hoàng Thượng cũng không ép được hắn, nay lại chủ động tham dự, hơn thế còn giúp bao cỏ công chúa.
" Thần Nhi không phải không hứng thú đến đại hội hôm nay sao" Mộ Dung Cảnh quay sang hỏi một bên công công.
Đức Công Công cũng bất ngờ, hắn theo Hoàng Thượng từ bé, chứng kiến các hoàng tử trưởng thành, đương nhiên biết rõ lí do Dực Vương không hứng thú với đại hội thi cung. " Bẩm Hoàng Thượng, đúng là như vậy"
" Hắn có bệnh" Ngôn Khả nhìn xuống khán đài nói khẽ, không phải vài hôm trước còn xông vào Phượng cung của nàng nháo loạn sao? Bây giờ giả vờ tốt bụng.
Mộ Dung Cảnh quay sang bên hắn hỏi " Hoàng Hậu, ngươi nói gì?"
" Thần Thiếp nói là Dực Vương a chắc là chỉ muốn giúp Lam Nhi thi đấu" Hắn cười đến giả tạo, nụ cười công nghiệp a. Không thể để Cẩu Hoàng Đế biết hắn đang chửi hắn cục cưng nhi tử.
Bên dưới đài, Dạ Tử Ly cầm cung nhìn Mộ Dung Ngạo Thần lãnh đạm thần khí, thần sắc lạnh lùng, nói " Hoàng Huynh, ngươi không hứng thú cái này, không cần miễn cưỡng"
" Mộ Dung Ngữ Lam, ngươi đề cao bản thân" Hắn đi đến, hai tay đặt lên vai xoay người nàng lại, tiếp một tay đặt trên tay nàng cầm lấy cây cung, tay còn lại đặt tay nàng nắm lấy đuôi mũi tên.


" Canh chuẩn phía tâm đỏ" Bạc thần lãnh đạm hơi nhấc.
Nói nàng ngại về pose dáng nàng thì quá giả tạo, dù sao nàng cũng là diễn viên đại minh tinh a, gần gũi như này nàng không có khó xử. Huống hồ nàng từng đóng một cảnh không khác gì như vậy. Có điều quan trọng là người đó là ai a, đây là ai ? Mộ Dung Ngạo Thần, nam chủ của kịch bản, ghét nữ phụ là nàng đến tận xương tuỷ. Hắn đứng sau làm nàng thấy rợn sống lưng.
" Tập Trung" Giọng Mộ Dung Ngạo Thần trầm ấm bên tai, Dạ Tử Ly có chút nhột né sang một bên. Vành tai có chút ửng đỏ, được rồi nàng thừa nhận có chút ngại ngùng được chưa.
Mũi tên theo chỉ dẫn của Mộ Dung Ngạo Thần bắn ra, chuẩn xác trúng vào hồng tâm. Lý Diệu Thiên không đồng tình vội đi lên nói " Không tính, bắn cung phải là công chúa tự thể hiện. Dực Vương điện hạ ngươi không thể thiên vị"
Mộ Dung Ngạo Thần vẫn ung dung sửa lại cung tên, cao ngạo nhìn qua hắn " Bổn Vương làm việc cần ngươi xen vào, hơn thế luật không hề nói không được có trợ giúp"
" Đúng luật là không có, Dực Vương nhưng mà công chúa theo tình lí nên tự mình thi đấu" Lạc Tâm Nghiên lạnh nhạt đi lên phía trước, không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Mộ Dung Ngạo Thần.
Mộ Dung Mặc Nhiên nhìn vở kịch trước mặt, cười vô ưu đi đến cạnh nàng gác tay lên vai " Vị Hoàng Muội này của Bổn Vương không nhất thiết phải giỏi cung tiễn, nàng a, có chúng ta hết mực bảo vệ. Không cần thêm cung tiễn chai tay"
" Đúng vậy, Lam Nhi dù sao cũng là Khuynh Hạc hoàng thượng ngự ban, sao có thể có nguy hiểm mà cần học bắn cung" Nguyệt Cố Âm nhẹ nhàng nói, sâu trong loé len tia độc ác.
" Được rồi, không phải là đại hội thi vui vẻ sao. Lam Nhi không giỏi, Thần Nhi dạy, không vấn đề" Mộ Dung Cảnh trên hàng cao nhất nhìn rõ cảnh trước mắt, hắn không nhìn lầm là cả Thần Nhi cùng Nhiên Nhi đều bảo hộ Lam Nhi, không phải bọn họ đều không ưa nàng.
" Coi như ngươi có lương tâm" Ngôn Khả nghe vậy lầu bàu, cẩu hoàng đế cuối cùng cũng bảo vệ hắn nữ nhi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.