Lương Thần không kịp phòng ngừa một tiếng “Ba” này, cô giống như con koala đang đu trên người Lục Cảnh, miệng nửa mở giống như con koala đang ngậm lá cây vậy.
May thay, sau một lúc ngây người, cô lập tức nhảy xuống và vội vàng chỉnh lại quần áo.
“À... Chuyện là… Chào chú.” Lương Thần nắm vạt áo, lúng túng lui về một bước.
Ba Lục vỗ vỗ trán, nói một cách đầy nuối tiếc: "Lúc nãy còn gọi ba, giờ thì lại gọi chú rồi."
Lương Thần: "...?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ biểu hiện của ông có vẻ ông thực sự bị tổn thương.
Hay là gọi một tiếng ba vậy?
Không được không được, như vậy thì có vẻ mình quá chủ động rồi.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt mà đã gọi ông là "ba", như vậy về sau Lục Cảnh có cười nhạo cô không.
Lương Thần đang do dự, chợt nghe người bên kia gọi "Con dâu".
Ngay lúc cô vừa ngẩng mặt lên, cô buộc miệng phát ra một tiếng “dạ”.
Tại sao mình không thể kiểm soát cái miệng này chứ?
Cha Lục lập tức cười cong mắt, "Con dâu thật đúng là thành thật."
Lương Thần: "...?"
Được rồi, thành thật thì thành thật, cha nào con nấy.
"Chà... sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548995/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.