Nghe vậy, Lục Cảnh tắt vòi nước, xoay người lại nắm tay Lương Thần.
“Làm sao vậy?”
Lương Thần nhìn thoáng ra bên ngoài, Lục Cảnh duỗi tay chặn cửa buồng vệ sinh lại.
Eo sau cậu dựa vào bồn rửa mặt, chân duỗi thẳng, hơi cúi người, đem Lương Thần ôm vào trong lòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Thần dựa vào bờ vai của cậu không nói lời nào, lại nghĩ đến lời nói chính mình nói ra, mặt lại đỏ tim đập nhanh, cũng không thể giả vờ không nói gì.
Yết hầu giống như bị kẹp chặt, trong lòng cũng trướng trướng, Lương Thần ma xui quỷ khiến mà há miệng cắn đầu vai Lục Cảnh một cái.
Cách lớp quần áo mùa đông thì có thể có bao nhiêu đau chứ, Lục Cảnh “Hừ ——” một tiếng.
“Đàn chị, em đây là muốn ăn anh nha.”
Lương Thần co chân đá, chính là đá vào đùi Lục Cảnh.
Cậu khom lưng che chân, hai mắt lại nhìn Lương Thần.
Mùi rượu tỏa ra như lửa đốt, nhiệt độ trên mặt Lương Thần lại một lần nữa tăng vọt.
“Đi thôi!” Lương Thần kéo cửa ra, lẩm bẩm nói nhỏ, “Cậu nhỏ này sao lại nói nhiều quá vậy.”
“Ầy, là em chạy vào nói chuyện với anh nha.” Lục Cảnh sải bước tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548992/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.