QAQ chính là icon biểu cảm khóc thút thít đến thảm thương thường được dùng để thể hiện sự đáng yêu. 
Lục Cảnh thừa nhận cậu bị sự đáng yêu này chinh phục rồi. 
Nhưng tâm trạng Lương Thần lúc này hoàn toàn toàn nghiêm túc, cô ngồi dậy, bật đèn, suy nghĩ nửa ngày, xem xét tìm từ. 
Phải đối mặt thì trước sau gì cũng phải đối mặt. 
Tranh Tử: "Nếu là vì lần trước đùa giỡn xúc phạm đến cậu thì cho tôi xin lỗi, tôi và trợ lý bình thường nói chuyện với nhau khá thoải mái, nhưng không có ý gì khác." 
Đại Thần: "Ý gì khác là ý gì?" 
Lương Thần bó tay, sao sinh viên ngày nay đều thích hỏi tới, không thể cho ngyời ta một đường lui sao? 
Tranh Tử: "Không có ý gì đâu, tóm lại cậu cho tôi xin lỗi." 
Lương Thần nghiêm túc như vậy ngược lại làm Lục Cảnh hơi không biết phải làm sao. 
Cậu đang nghĩ ngợi, đột nhiên một tia sáng chiếu vào căn phòng tối đen, ông nội cậu ghé đầu vào nói: "Trễ vậy rồi sao còn chưa ngủ? Còn nghịch di động, đám trẻ mấy đứa chỉ biết chơi di động." 
Lục Cảnh ấn tắt màn hình điện thoại nói: "Con ngủ giờ đây." 
Ông nội nhẹ nhàng đóng cửa, hai giây sau, lúc Lục Cảnh vừa mở điện thoại ra thì ông nội bỗng đẩy cửa vào nữa, "Bị ông bắt quả tang rồi nha! Còn không đi ngủ!" 
Lục Cảnh thở dài, nhét điện thoại di động dưới gối đầu, ông nội lúc này mới hài lòng mà rời đi. 
Nghe được bên phòng bên không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548965/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.