Bầu không khí cực kỳ xấu hổ.
Lương Thần và Mã Sơn Sơn vẫn còn trong trạng thái kinh ngạc, sắc mặt của Mã Minh Huy đã chuyển từ đỏ sang trắng rồi lại tím, thật đẹp mắt.
Bà nội Lục nhìn như đang phát run, đỡ trán, vươn tay chỉ thẳng về phía Mã Minh Huy.
"Cái người này, quá tệ rồi!"
Bà nội Lục vội bước đến, Lục Cảnh vội vàng đỡ bà, "Bà nội, đi chậm lại một chút."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà nội Lục đứng trước mặt Mã Minh Huy, mặt hầm hầm.
Trong vài giây, nét rụt rè trên gương mặt Mã Minh Huy lặng lẽ ẩn sau đôi mắt sắc lạnh nhìn bà nội Lục.
Hai người nhìn nhau, một đứng một ngồi, khá là căng thẳng.
“Cô Tần." Mã Minh Huy nói: "Có chuyện gì vậy?"
Bà nội Lục vuốt vuốt ngực nói: "Cha mẹ cậu có dạy cậu không thể dùng tuổi tác và ngoại hình công kích phụ nữ không?”
Mã Minh Huy: "... "
Thấy ông á khẩu không nói nên lời, bà nội Lục bình tĩnh lại.
Lục Cảnh lợi dụng nhan sắc bản thân mà nhờ người phục vụ đang hóng chuyện mang một cái ghế lại.
“Cô Tần, có chuyện quan trọng gì thì nói.” Mã Minh Huy nhíu mày, nhẹ nhàng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-tham-thich-kho-phong/3253456/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.