"Khóe môi em cong cong lên trông thật gợi cảm.
Cái cách em lắc hông… chịu không được
Nụ cười mang lại cơn gió của em... có mùi của mê điệp hương." (Mê Điệp Hương - Châu Kiệt Luân)
Giọng hát của nam ca sĩ ngọt ngào vang lên dường như cũng phải chen chúc trong không gian nhỏ hẹp bồi hồi.
Trong không gian này dẫu thêm một thanh âm cũng trở nên dư thừa.
Nhiệt độ trong không khí dần tăng lên kéo theo men say trong Lương Thần cũng dâng lên, cô không thể cầm lòng mà nhắm mắt lại.
Cô không biết hành động nhỏ này của mình là vì người trước mặt hay là vì rượu.
Đột nhiên, cửa kính xe vang lên hai tiếng "Thùng thùng".
Lương Thần bừng tỉnh, nhìn thấy khuôn mặt Tôn Bân Úc đang dán trêи cửa kính xe.
“Ê, hai người làm gì vậy?”
Lục Cảnh không lập tức ngồi thẳng dậy mà vẫn duy trì tư thế, chậm rãi giương mắt liếc nhìn Tôn Bân Úc với vẻ khinh thường một cái, sau đó mới từ từ ngồi về ghế lái.
Dường như xem Tôn Bân Úc là không khí, cũng như trắng trợn biểu thị công khai bọn họ đang làm gì.
Sau đó, Lục Cảnh đạp chân ga, xe chạy vọt đi.
Tôn Bân Úc đứng tại chỗ ăn một miệng khói xe, ho sù sụ, sau đó hướng theo bóng chiếc xe mà hét lên: "Đi đi! Thằng nhãi không biết lái xe thì đừng lái!"
Vừa mắng Lục Cảnh xong thì một chiếc xe hơi màu đen chậm rãi dừng trước mặt anh.
Tôn Bân Úc vừa mới tiễn Mã Sơn Sơn xuống, sau khi nhìn cô lên xe thì đi ra, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-tham-thich-kho-phong/1707833/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.