“Chủ nhân?”. 
Nghe được tiếng kêu của Hàn Hiểu, người hầu hình nhân lần lượt chạy vào phòng, quỳ rạp trước mặt Hàn Hiểu. 
Hàn Hiểu phất tay ý bảo mọi người lui xuống, cậu sờ sờ ngực vẫn còn đập thình thịch không ngừng, càng nghĩ càng cảm thấy đây không phải là điềm báo tốt.Bastet từng nói: mang thai thần tử thì thân thể ít nhiều gì cũng sẽ có một chút biến đổi, nhất là giấc mơ kì lạ ban nãy, rất có khả năng đó là điềm báo tương lai. 
Tốt nhất là nên nói cho Anute biết, nhưng mà không biết bao giờ anh ta mới quay trở lại đây. 
Hàn Hiểu thở dài, sờ sờ mặt, cảm thấy bản thân có thêm vài nếp nhăn rồi, theo như lời chị Annie nói thì chính là: rõ ràng vẫn còn xuân xanh mơn mởn mà mặt mày ủ rột giống như ông cụ non.Tuy rằng cậu không mang khuôn mặt khổ sở cả ngày, có điều cũng không khác là mấy. 
Ngoài phòng truyền đến tiếng ồn ầm ĩ, người hầu ở cồng lập tức chạy ra, Hàn Hiểu cũng rất tò mò bám theo, chỉ thấy có vài binh lính trông giống như quan quân đang nói chuyện qua loa vài câu với người hầu, sau đó vội vã rời đi. 
“Xảy ra chuyện gì?”.Hàn Hiểu tiện tay chặn một người hầu lại hỏi. 
“Tướng quân Horemheb đã trở về”. 
“Horemheb?”.Ai vậy nhỉ? Hàn Hiểu đối với lịch sử Ai cập cũng không biết nhiều lắm, ngoại trừ Kim Tự Tháp, xác ướp vốn đã nổi tiếng trên thế giới, còn những chuyện khác thì cậu chẳng biết gì cả. 
“Đúng vậy, chính là đại tướng quân Horemheb, ngài ấy đã kết thúc cuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than/1216236/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.