Ngực Cố Hoài Dương phập phồng lên xuống, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy tình dục, thanh âm khàn khàn, “Tạm được…”
Nhiếp Minh Viễn ôm Cố Hoài Dương chậm rãi trừu động, vuốt ve tính khí mềm nhũn của y, từng chút một giúp y đứng dậy lần nữa, Cố Hoài Dương cảm thụ được sự dịu dàng của hắn, băng lãnh trong lòng như được hào tan, khi Nhiếp Minh Viễn cầm tay y, mười ngón giao chặt, tim y liền nhảy dựng đập loạn mất đi tần số trước đó, gương mặt càng lúc càng nóng, về sau vì muốn che dấu mà đem mặt chôn vào trong ngực Nhiếp Minh Viễn.
“Đừng xấu hổ.” Nhiếp Minh Viễn bật cười hôn nhẹ lên mái tóc y, đợi y đã thích ứng, xác định sẽ không thương tổn đến thân thể y mới không cố kỵ lay động thắt lưng.
Cố Hoài Dương vì hắn đoạt lấy mà thở hổn hển, Nhiếp Minh Viễn không vội trừu sáp, chầm chậm dùng kỹ xảo giúp dục vọng y trào dâng, “Thích như vậy không?”
“A….A….Ngô….” Trước sau luân phiên nhượng Cố Hoài Dương rên rỉ không ngừng, y cảm thấy hạ thân đặc biệt đau, nhưng ẩn ẩn lại có một loại cảm giác tê dại không thể hình dụng, khi tính khí màu đỏ tiến nhập sâu vào vách tường bên trong mà trừu động, thân thể y cũng theo động tác của Nhiếp Minh Viễn mà đung đưa, tầng mồ hôi mịn thấm ướt da thịt, khiến khuôn mặt anh tuấn của y càng thêm phần hấp dẫn.
“Em thật mê người.” Nhiếp Minh Viễn dùng sức hôn y, hôn lên thân thể rắn chắc, hôn lên đầu vú đỏ hồng, hai thân thể chặt chẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216190/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.