Nhiếp Minh Viễn phát giác Cố Hoài Dương cầm lấy kịch bản liền chuyên chú xem, dáng vẻ đặc biệt nhập tâm, diễn viên so với đạo diễn không giống nhau, diễn viên sẽ dựa theo cảnh quay mà biểu diễn, nội dung và lời thoại đều đã được viết cặn kẽ trong kịch bản, nhưng trong một cảnh quay còn có phân cảnh của những diễn viên khác, phải biết từ trong đoạn đối thoại của người kia tìm được chính mình, căn cứ theo đoạn đối thoại đó mà diễn tả tâm tình và hành động, đó cũng là lý do mà Cố Hoài Dương phải thường xuyên xem kịch bản. Nhiếp Minh Viễn lấy một cây bút highlight cho Cố Hoài Dương, “Cần ghi chú cái gì thì dùng nó, sẽ dễ dàng hơn.”
“Anh không cần kịch bản sao?” Cố Hoài Dương ngẩng đầu lên hỏi.
“Không cần.” Nhiếp Minh Viễn dịu dàng nhìn y, hắn đã từng trong lúc vô tình nhìn thấy Cố Hoài Dương xem kịch bản, tập kịch đó của y ghi chú kỹ càng tỉ mỉ, so với notebook mà học sinh thường dùng để ghi chú lại bài giảng của giáo viên không khác nhau là bao, lời thoại của y sẽ được highlight, hành động của vai diễn sẽ có chú thích bên cạnh, tâm lý miêu tả cặn kẽ, quả thật là một diễn viên rất có tâm huyết.
Cố Hoài Dương không biết Nhiếp Minh Viễn đã từng thấy y xem kịch bản, vừa đùa vừa giỡn nói: “Anh không sợ tôi đem kịch bản của anh viết bậy bạ sao?”
Khó có được nghe y dùng giọng điệu thoải mái trò chuyện, tựa như một mầm cây tràn đây sức sống, Nhiếp Minh Viễn khẽ mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216183/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.