Tiếng chuông di động vang lên giữa đêm tối, Nhiếp Minh Viễn liếc mắt nhìn tên người gọi tới, tiếp nghe một lát, đáy mắt bỗng xẹt qua một tia lạnh lùng, “Biết người đứng phía sau là ai không?”
“Tôi cần thời gian điều tra.” Đường Vũ bị điện thoại của phóng viên đánh thức, thấy tin tức nghĩ đến Nhiếp Minh Viễn rất chú ý đến Cố Hoài Dương liền gọi điện thông báo cho hắn biết, hỏi: “Có cần liên lạc với bọn họ yêu cầu gỡ xuống không?”
Nhiếp Minh Viễn cầm lấy máy tính bảng trên đầu giường, vừa lên mạng xem tin tức vừa dặn dò Đường Vũ: “Trước mặc kệ.”
“Chẳng lẽ ngài muốn để cho lời đồn xuất hiện khắp nơi?” Thanh âm kinh ngạc của Đường Vũ từ bên kia truyền tới.
“Lúc này có can thiệp cũng vô dụng, Cố Hoài Dương được công chúng chú ý đến, sao không…” Ánh mắt Nhiếp Minh Viễn âm trầm, rất nhanh khóe môi lại kéo lên tia cười, thấp giọng bàn bạc với Đường Vũ vài câu rồi gọi điện cho bên truyền thông, thanh âm trầm thấp phải cẩn thận mới nghe hiểu được hắn nói gì, do đó Cố Hoài Dương ngủ bên cạnh hắn cái gì cũng không nghe thấy. Ngắt điện thoại, Nhiếp Minh Viễn lại thực hiện một cuộc điện thoại khác, cùng đối phương trò chuyện.
Mười hai giờ, hình của Cố Hoài Dương phát tán khắp nơi trên diễn đàn, dân mạng cười nhạo y lúc trước chỉ là kẻ đóng vai quần chúng, hóa trang cùng nhân vật vô cùng lôi thôi, dù có diễn qua nhiều nhân vật những không có ai nhớ đến, nếu có may mắn nhớ được cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216177/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.