Cố Hoài Dương dưới khí thế của hắn không nhịn được mà khẩn trương, suy nghĩ hỗn loạn không ngừng tự hỏi, y thích Nhiếp Minh Viễn, nhưng không phải cái loại yêu thích giữa tình nhân, thế tại sao y lại không chán ghét nụ hôn của hắn? Nam nhân bình thường sẽ phải cảm thấy ghê tởm, dù có là bạn thân đi chăng nữa tình huống thân mật như thế này cũng sẽ không xảy ra. Nhưng từ xưa đến nay y vẫn luôn mặc do những hành động ghê tởm kia phát sinh, mãi cho đến khi y phát hiện có điểm không đúng, muốn lập tức chặt đứt thì đã sớm bị đoạn tình cảm đó trói buộc như gông cùm xiềng xích, y muốn ngăn cản, muốn cách xa hắn, nhưng hiện tại…
Từng dòng suy nghĩ cuồn cuộn như sóng biển không ngừng xuất hiện trong đầu Cố Hoài Dương, y cố gắng ổn định tâm tình nhìn Nhiếp Minh Viễn, “Anh cho tôi chút thời gian, tôi cần phải cẩn thận suy nghĩ, chuyện này cần phải suy ghĩ một chút.”
“Ở trên giường của anh, em muốn nghĩ bao lâu cũng được.” Nhiếp Minh Viễn nhẹ nhàng cười, một tay tháo cà vạt, ánh mắt cuồng loạn nhìn y, “Em tỉnh thật tốt, anh không thích ôm người không có ý thức.”
Cố Hoài Dương dùng sức đẩy hắn ra, không đợi cho y kịp nhảy xuống giường, cả người đã bị Nhiếp Minh Viễn bắt được, hung hăng áp trên giường, lực đạo mạnh mẽ nhượng Cố Hoài Dương muốn ngất đi, ngay sau đó liền bị Nhiếp Minh Viễn hôn…
Nhiếp Minh Viễn biết rõ, đột nhiên thú nhận mọi chuyện, Cố Hoài Dương trong thời gian ngắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216169/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.