“Sự nhẫn nại của em thật kém, nhưng tôi thích.” Hoảng hốt, hơi thở nóng bỏng thổi qua vành tai nhạy cảm, thắt lưng Cố Hoài Dương vọt lên một cỗ tê dại, đôi tay thon dài mò mẫm đùi trong bóng loáng, đầu ngón trỏ cùng móng tay ma sát khều khều làn da nơi đó, Cố Hoài Dương liền như phản xạ có điều kiện giật bắn người lên, da thịt nơi vùng cổ đỏ ửng, “Ngô…”
“Để tôi nhìn nơi tư mật của em.” Thanh âm Nhiếp Minh Viễn vững vàng, không những thế còn mang theo tia tình dục khàn khàn, hắn cầm lấy đầu gối Cố Hoài Dương, hướng trái phải hai bên tách rộng ra, phảng phất ý thức được tư thế dâm loạn của mình, Cố Hoài Dương vô thức chống cực, bắp đùi càng lúc càng bị mở rộng, ngay sau đó, ánh mắt Nhiếp Minh Viễn dán chặt vào bộ vị khó nói kia.
Cố Hoài Dương tốn sức muốn mở mắt ra, cám giác mệt mỏi lại bao trùm lấy thân thể khiến y chỉ có thể luống cuống xụi lơ trên giường, không hay biết giờ phút này chính y lấy loại tư thế gì mở chân ra, Nhiếp Minh Viễn mê mụi đem ngón tay di chuyển xuống.
Nhiếp Minh Viễn xoa nắn cái mông rắn chắc của y, ngón tay trắng nõn lướt xuống mật huyệt đạm màu, hắn muốn được xỏ xuyên qua địa phương ngọt ngào đó, đột nhiên tiếng chuông điện thoại lại vang lên, kéo Nhiếp Minh Viễn nhiệt huyết sôi trào trở về thực tại, thân thể hắn cứng đờ, hàn khí băng lãnh bao phủ gương mặt tuấn mỹ, không nghĩ chú ý đến điện thoại.
Điện thoại di động bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216154/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.