Cố Hoài Dương đại khái cũng nhìn thấu được tâm tư của đạo diễn, không nói thêm gì nữa, ngẩng đầu lên nhìn Nhiếp Minh Viễn, ánh mắt hắn vẫn như cũ, đong đầy ý cười nhìn y, y không khỏi rối lên, vội vàng đi về phía phòng hóa trang.
Thay trang phục và hóa trang xong, Cố Hoài Dương đi ra, bởi vì chỉ là người đóng thế, trang phục cùng lớp hóa trang rất đơn giản, phi thường phù hợp với phim cổ trang, chân mày sắc bén, đôi mắt đen như mực, sống mũi cao thẳng, cánh môi nhạt màu, trang phục vải thô khoác lên người nhưng không che dấu được tư thái anh tuấn, ánh mắt của mọi người không kìm được mà rơi trên người y, dương quang từ trên người y phát ra, thoạt nhìn ấm áp động lòng người.
Nhiếp Minh Viễn không chớp mắt nhìn Cố Hoài Dương, phó đạo diễn kinh ngạc nhìn Cố Hoài Dương mặc phục trang, nhìn y đi về phía bờ hồ, liền đem lực chú ý trở về camera, “Máy quay chuẩn bị!” Tất cả nhân viên vội vàng trở lại cương vị của mình.
Cố Hoài Dương điều chỉnh tốt tâm tình, đem lực chú ý tập trung vào quay phim, cảnh này y đã rất quen thuộc, dù sao Lục Hành ở phim trường đã diễn qua rất nhiều lần, y biết rõ cái mình cần làm là thay thế hắn ta, đợi đạo diễn hô to “Action!” liền nhảy xuống nước.
Nhiệt độ mùa xuân không tính là cao, nhảy vào trong hồ y phục liền ướt đẫm, dính ở trên người lạnh như băng, Cố Hoài Dương thoáng cứng người, sắc mặt không đổi bơi trong hồ, tiếp cận nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216109/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.