Khi quay phim cần phải sử dụng rất nhiều đạo cụ, khi dọn dẹp sẽ có rất nhiều thứ cần khuân vác, vì để giảm bớt lượng công việc nhân viên phải làm, tổ kịch thường sẽ an bài xe đẩy để giúp tháo dỡ một tay, nhưng Cố Hoài Dương là ngày đầu mới đến tổ kịch, dọn dẹp kiểm kê đạo cụ đã tốn rất nhiều thời gian, cộng thêm lúc sau còn có việc khác cần phải làm nên không nghĩ tới sẽ dùng xe đẩy, huống chi y cũng không biết xe đẩy nằm ở đâu. Cố Hoài Dương liếc mắt nhìn hai thùng đạo cụ, có chút mất tự nhiên nói: “Cũng chỉ còn mấy bước, tôi có thể tự mình đem qua.” Dứt lời, đi qua nhận lấy thùng hàng trên bàn đá.
Nhiếp Minh Viễn điều chỉnh tư thế, tựa người vào bàn đá, Cố Hoài Dương sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Nhiếp Minh Viễn, phát hiện ánh mắt sắc bén của hắn nhìn y, nhất thời liền nảy sinh lo lắng, Nhiếp Minh Viễn nói, “Cậu đến kho hàng đem xe đẩy đến đây.”
“Tôi có thể tự mình bê…”
“Đi đi, như vậy sẽ nhẹ hơn một chút.”
Lời nói dịu dàng nghe vào tai như mệnh lệnh, khó có thể chống cự, Cố Hoài Dương không thể phản bác lại đề nghị của Nhiếp Minh Viễn, nghĩ đến trong phim trường người qua lại rất nhiều, không khỏi lo sợ, “Đạo cụ để nơi này không sao ư?”
“Tôi giúp cậu trông chừng.” Cố Hoài Dương kinh ngạc nhìn Nhiếp Minh Viễn, nhìn ra được trong mắt hắn không có ác ý, hẳn là thật tâm muốn giúp y, có phải gặp ảo giác rồi không, nam nhân địa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216106/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.