“Bây giờ đi đâu tìm người đóng thế?” Đạo diễn cố gắng hòa nhã, “Chịu khó một chút, quay xong cảnh này là được rồi.”
“Tôi không mặc!” Tô Doanh Doanh hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không chút nào muốn thương lượng.
Mọi người trong tổ kịch không nhịn được than thở, cảm thấy nàng quá khó hầu hạ, rõ ràng không phải một ca sĩ quá nổi tiếng, thế nhưng lại bày ra điệu bộ của một đại ngôi sao, Tô Doanh Doanh trợn mắt nhìn mọi người một cái, “Nhìn cái gì, bất mãn thì nói đi.”
Mọi người bĩu môi, không để ý đến nàng nữa. Thanh danh của Tô Doanh Doanh trong tổ kịch hoàn toàn không tốt, trước mặt công chúng bày ra dáng dấp một tiểu thiên sứ, khó ai ngờ được tính tình của nàng lại khó chiều đến như vậy, mấy người trợ lý đi theo nàng đều không ít lần bị mắng đến phát khóc, cùng nàng giao lưu tương đương với việc tự tìm đến phiền toái, thế là mọi người phóng ánh mắt đồng tình về Cố Hoài Dương.
Cố Hoài Dương cúi đầu, dương quang rọi xuống mái màu caramel của y, phản xạ ra muôn vàn tia sáng, che dấu cảm xúc ẩn chứa nơi đáy mắt, khiến người ta không biết y đang nghĩ gì. Từ trước đến giờ tính tình y luôn rất tốt, cũng chỉ có y ít bị đạo diễn mắng nhất trong số tất cả, mà đạo diễn lúc này lại cùng Tô Doanh Doanh câu thông, đem trang phục đưa cho Cố Hoài Dương, nói: “Cậu cùng trợ lý đem lớp bông bên trong cắt bỏ, như vật mặc sẽ không nóng.”
Cố Hoài Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216101/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.