Thấy Minh Tư vẫn như mọi khi, không ồn ào không cãi cọ, Lãnh Lâm vốn đang có chút bất an cũng an tâm hơn, yên tĩnh hai ngày, lại theo thường lệ đi sớm về trễ.
Một thân một mình ở nhà, còn phải ôm đồm hết tất cả mọi việc, sau khi xếp xong bộ quần áo cuối cùng vào tủ, Minh Tư có chút vô lực ngã xuống giường, nhắm hai mắt, không phải nghỉ ngơi, mà là để ổn định lại tâm tình ngổn ngang của mình, loại tâm tình này giống như tảng đá lớn đè nặng trên đỉnh đầu, muốn thở cũng thở không nổi.
Tiếng chuông điện thoại run động vang lên, Minh Tư từ từ mở ra hai mắt, nhìn dãy số trên màn hình, cười khổ một tiếng, gọi điện cho cậu vĩnh viễn chỉ có người bạn tốt Tiêu Viễn, tội gì còn phải ôm cái gọi là hy vọng, huống chi người nọ làm gì biết gọi điện cho cậu.
“Sao lâu vậy mới nghe điện thoại.” Giọng nói truyền ra vẫn sáng ngời mang theo âm điệu vui vẻ của Tiêu Viễn.
“Mình mới vừa ngủ dậy.”
“Ngủ sớm thế làm gì, giờ mới bảy giờ tối, ra ngoài chơi đi, mình mới khai trương một quán bar, cậu tới đây ngồi một chút đi, đừng suốt ngày ở nhà, tóc tai mốc meo cả lên.” Thanh âm của Tiêu Viễn rất vui vẻ, hẳn là rất thích cái quán bar kia, “Mình gửi địa chỉ cho cậu, cậu tới ngay đi, mình chờ cậu.” Không đợi Minh Tư đồng ý, đầu bên kia điện thoại đã dập máy.
Trong lòng ngổn ngang, Minh Tư biết bản thân nên đi ra ngoài một chút. Cậu theo lời hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nhu-than-tu/202954/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.