Bên này rộn ràng tiếng cười nói, mà bên kia lại tràn ngập tử khí âm trầm.
Thượng Quan Tuệ cuối cùng không đạt được tâm nguyện của mình, tuổi quá trẻ đã qua đời. Đây là điều Lãnh Lâm không ngờ tới, một người phụ nữ sống sờ sờ cứ vậy mà ra đi. Kết quả xét nghiệm DNA, quả thật là con trai hắn, giây phút ấy, Lãnh Lâm không biết nên vui hay nên buồn.
Vợ qua đời, Lãnh Lâm tựa vào ban công, buổi sáng, người phụ nữ kia vẫn còn tê tâm liệt phế hét to, hắn không có bất kỳ cảm giác gì, hắn chưa bao giờ xem cô là vợ, hắn hận cô, nhưng lại càng hận mình. Cả hai đều mang tâm tư riêng, nên mới có cuộc hôn nhân không hẳn là hôn nhân này, không có tình yêu, cũng không có tình nghĩa. Lòng Lãnh Lâm ê ẩm, bất kể như thế nào, bọn họ đã từng quen biết một hồi.
Thời điểm đứa trẻ được sinh ra, tiếng khóc kia, khiến hắn lần đầu tiên trong đời có được cảm giác vui sướng khi làm cha. Trong lúc nói chuyện với cha hắn, trong lòng hắn đã từng dấy lên suy nghĩ, cùng người phụ nữ này sống qua ngày cũng tốt. Dẫu sao cuộc sống vẫn cần phải tiếp tục, kết quả, chỉ trong giây phút ngắn ngủi, điểm tựa ấy cũng biến mất. Lãnh Lâm hút thuốc càng ác liệt hơn, phun ra không biết bao nhiêu là khói, mang mùi vị nicotin của thuốc lá.
…
Rốt cuộc vào ngày đón năm mới hôm đó, Sở Chấn Bác mặc một bộ đồ tơ lụa truyền thống đính bảo thạch thượng đẳng, tinh thần sáng láng, khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nhu-than-tu/1307747/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.