8.
Nghe nói nàng ta đã mang thai, nhưng trông có vẻ gầy đi không ít.
Phụ thân đau lòng vô cùng, dặn nhà bếp lấy loại sâm quý ông cất giữ ra hầm canh.
Ta biết ý, quay về viện, không làm phiền họ ôn chuyện cũ.
Nhưng đi được nửa đường, ta lại bị Tiêu Trọng chặn lại.
Ánh mắt hắn nhìn ta là sự phẫn nộ của một kẻ bị người khác cướp mất đồ.
"Ngươi nghĩ Tiêu Yếm Hành cưới ngươi là chuyện tốt đẹp gì sao? Hắn chẳng qua là thấy bản vương cưới Minh Diên, nên muốn tranh cao thấp với bản vương mà thôi!"
Tiêu Trọng nói như vậy.
Thấy ta không hề lay động, hắn có chút hoảng hốt:
"Ương Ương, thực ra trong lòng ngươi vẫn còn thương nhớ bản vương, đúng không? Ngươi đừng gả cho hắn. Chỉ cần ngươi đi cầu Phụ hoàng thu hồi thành mệnh, ta lập tức cưới ngươi. Tuy danh nghĩa là trắc phi, nhưng bản vương đảm bảo, trong vương phủ, địa vị của ngươi và Minh Diên như nhau. Việc quản lý nội vụ trong phủ giao cho ngươi, trong phủ không ai dám bắt nạt ngươi. Ngày sau bản vương đăng cơ, ngươi chính là—"
"Đủ rồi!"
Ta ngắt lời Tiêu Trọng, lạnh lùng nhìn hắn:
"Tiêu Trọng, thê tử của ngươi vẫn đang ở sảnh trước, trong bụng nàng ta còn đang mang cốt nhục của ngươi, sao ngươi có thể nói ra những lời không bằng cầm thú như vậy?"
Tiêu Trọng sững sờ, vừa lắc đầu vừa nói:
"Ta không biết, ta không biết tại sao. Vừa nghe tin ngươi sắp gả cho người khác, ta... tim ta như bị khoét đi một mảng. Rõ ràng chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-tieu-tieu/4799135/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.