Vì Lưu Thái Y đang ở đây, nên Phúc Tử và Lạc Thanh Thanh chỉ có thể đứng bên ngoài đợi. Từ ma ma thấy thời giờ đã không còn sớm liền lên tiếng nhắc nhở:
“Thái Hậu, Phúc công công của Đông Cung đang ở bên ngoài.”
Còn chưa kịp để Thái Hậu lên tiếng thì Lưu Hoài Chương đã chấp tay thi lễ:
“Lão thần xin phép cáo lui trước.”
Thái Hậu gật đầu, ra lệnh cho một cung nữ đi theo Lưu Hoài Chương về Thái Y viện lấy thuốc. Từ ma ma đích thân tiễn ông ấy ra ngoài. Cũng nhân tiện mời Phúc Tử vào trong. Nghe thấy Lý Lăng Diên đem thuốc quý đến thăm hỏi, Thái Hậu gật đầu.
“Thái Tử có lòng như vậy ai gia rất an ủi. Quận chúa đã ngủ rồi, đợi khi nào bệnh tình khởi sắc ai gia sẽ bảo nàng đến Đông Cung đa tạ.”
Phúc Tử dâng đồ lên, đáp:
“Thái Hậu đã quá lời, quận chúa dù sao cũng cùng điện hạ trưởng thành, điện hạ luôn xem nàng như muội muội.”
Thái Hậu đương nhiên biết giữa hai người không có chút hi vọng gì, nhưng Thái Hậu vẫn cảm thấy Nhạc Ly thích hợp với vị trí Thái Tử Phi nhất. Lúc trước bà vì sợ đấu đá hậu cung nên mới gả Diêu Liên Vũ cho Nhạc Phong, nhưng nàng cuối cùng vẫn không có bao nhiêu ngày hạnh phúc, ngay đến nữ nhi cũng không kịp nhìn mặt đã mất. Bà không muốn Nhạc Ly đi vào vết xe đổ của mẫu thân nàng, nếu nàng trở thành Thái Tử Phi thì có thể kề cận bà, có bà ở đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-ngoc-khuynh-thanh/3570227/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.