Chuyện đế hậu bất hòa từ lâu đã không còn là bí mật trong hoàng cung này. Hai người họ mỗi lần gặp nhau đều chia tay trong bầu không khí chẳng mấy vui vẻ. Chỉ là Minh Đế cũng không phải người thích giận chó đánh mèo, cho dù hắn không hài lòng với Lâm Hoàng Hậu nhưng lại chưa từng trút giận lên Lâm Gia và Thái Tử.
Thanh Loan điện từ lâu đã tĩnh mịch, đêm nay còn yên ắng đến mức nghe rõ âm thanh của tuyết rơi bên ngoài chính điện.
Thái Hậu dẫn theo người ngựa hồi cung, vừa mới vào cổng đã có nô tài chạy đến bẩm báo. Lúc bà đến nơi, bầu không khí của điện Thanh Loan đã chướng khí mù mịt. Thái Hậu thở dài, chậm rãi đi qua.
"Đã xảy ra chuyện gì? Ai gia vừa về đã nghe hoàng đế ở đây tức giận."
Thái Hậu không cho thông truyền, vậy nên lúc bà đi đến cửa người bên trong mới biết. Minh Đế thu liễm lại tính tình, bước đến dìu Thái Hậu ngồi xuống ghế.
"Mẫu hậu hồi cung sao không báo với nhi thần, để nhi thần đích thân đón tiếp."
"Ai gia đã quen thanh tĩnh, không muốn khoa trương. Hơn nữa giữa mẫu tử chúng ta còn cần gì những nghi lễ rườm rà."
Thái Hậu dừng một chút, ánh mắt liếc đến thân ảnh của Lâm hoàng hậu đang quỳ, mu bàn tay nàng ta có một mảng da thịt đỏ ửng có lẽ là vừa bị bỏng. Thái Hậu cau mày, nhìn Minh Đế quở trách.
"Hoàng đế dù tức giận cũng phải biết nặng nhẹ. Nàng có phạm lỗi gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-ngoc-khuynh-thanh/3570208/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.