Có ý gì? Lời này của nữ quỷ kia rốt cuộc có ý gì…
Tang Ca mơ màng nghĩ. Nhưng nàng còn chưa nghĩ ra đáp án thì đã nhìn thấy nữ quỷ Lệ Lan nâng tay về phía mình, nàng không nhìn rõ nàng ta đã làm gì mà chỉ cảm thấy thân thế vô lực, dần dần bay lên lơ lửng trên không trung.
Trận đồ bát quái bỗng bừng sáng, ngọn lửa bao phủ xung quanh cháy hừng hực nhưthiêu đốt, chiếu sáng từ đường tối mịt của nhà họ Nghị.
Lệ Lan đứng giữa mắt trận hé miệng lẩm nhấm đọc pháp quyết, bên tai Tang Ca vang lên tiếng ù ù không rõ ràng, thần trì của nàng càng ngày càng mơ h’ô.
Đôi mắt Vân Tâm đỏ lên, mấy lần muốn xông tới cản lại đều bị nữ quỷ Lệ Lan đánh bật ra ngoài. Mãi tới lần thứ ba, nữ quỷ kia không còn kiên nhẫn nữa, nàng ta quay đầu lạnh lùng nói: “Không muốn tự do nữa?”
Vân Tâm ôm ngực lại phun ra một búng máu, cuối cùng cắn môi nói: “Nàng chỉ là một người bình thường, trận pháp này không thế tiếp tục!”
Nếu như còn tiếp tục hiến tế, kết cục của Tang Ca nhất định sẽ không khác mười hai tân nương trước kia, người không ra người quỷ không ra quỷ, cả đời không thể siêu thoát!
“Ố.” Lệ Lan nhíu mi ngạc nhiên nói: “Trước kia ta có thấy ngươi cản lại đâu? Đổi tính rồi?”
“Nàng là ngoại lệ!” Vân Tâm không muốn lấy mạng Tang Ca, suy cho cùng hai người cũng từng lớn lên cùng nhau, sao cô nỡ giết nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395558/chuong-113.html