Khi Bạch Lăng đuổi tới, hắn chỉ kịp nhìn thấy một luồng ánh sáng vọt lên. Tới gần hơn chút nữa mới phát hiện ra là Tang Ca đang bị trói bằng một sợi dây mảnh đỏ thẫm.
Thân thể của nàng lơ lửng trên không trung, tuy đôi mắt vẫn mở nhưng đã dần không còn tiêu cự. Bốn sợi dây mảnh kia trói chặt cổ tay cổ chân của Tang Ca, sợi dây siết chặt vào da thịt tạo thành vết cắt sâu, máu từ thân thể nàng chảy ra bao nhiêu đều bị sợi dây đỏ đó hấp thụ hết.
Bốn đầu sợi dây xuất phát từ bốn đầu ngón tay của Hồng Liên, gương mặt nàng ta lúc đỏ lúc trắng, gương mặt nàng ta càng đỏ thì ấn ký hình ngọn lửa nơi mi tâm Tang Ca càng sáng.
Phong Liên Dực đứng bên cạnh Hồng Liên nâng tay lên về phía Tang Ca, nàng chỉ cảm thấy một lực hút cực lớn hút nguyên thần của nàng ra khỏi thân thể. Tang Ca không chống lại được lực hút đó, rốt cuộc nguyên thần của nàng cũng bị lôi ra khỏi thân thể.
Thân thể của Tang Ca vốn là phượng hoàng, tuy nguyên thần đã rời khỏi thân thể nhưng nhất thời thân thể vẫn chưa mất đi sinh khí. Hồng Liên thấy thế càng nở nụ cười đắc thắng, tăng nhanh tốc độ trong tay.
Người ngoài không hiểu nàng ta muốn làm gì, nhưng Tang Ca biết, nàng ta đang tinh luyện thân thể của nàng thành con rối. Con rối thì cần gì phải có linh hồn, chỉ cần nghe lời nàng ta là được. Mà quả thật Hồng Liên cũng đặt rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395537/chuong-92.html