Tuy cấm địa Ma tộc quanh năm không một bóng người, nhưng với một người có tính cách hiếu động như quận chúa Tang Ca, từ năm ba trăm tuổi nàng đã đi khắp nơi trên vực Ma uyên này rồi, cũng vì thế mà phát hiện ở một nơi như vực thẳm Ma uyên, có một loài hoa tên Tuyết Liên.
Tuyết Liên màu trắng sứ, cánh hoa mỏng manh chụm lại che khuất đi nh,ụy hoa bên trong, cả thân Tuyết Liên toát ra tiên khí ngút trời. Nó sinh trưởng bên miệng vực Ma uyên, một nơi u ám như thế, thì Tuyết Liên là loài duy nhất được tiên khí bao phủ.
Khi Tang Ca đi tới gần miệng vực Ma uyên, nàng nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ lấp ló qua màn sương âm u. Trong lòng nàng nảy sinh cảm giác vui mừng, bước chân cũng bất giác nhanh hơn.
"Liên...
Giọng nói của nàng bỗng im bặt, bởi vì bóng người kia đột nhiên xoay người. Lúc này khoảng cách của Tang Ca và người đó cũng đã rất gần, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt của người nọ, là một mỹ nhân quyến rũ.
Vẻ đẹp đó, ngay cả Tang Ca cũng không dám chắc trên đời này liệu có thể có được mấy người vượt qua được. Nhưng có một điều nàng có thể chắc chắn, đây không phải là người nàng muốn gặp hôm nay.
Bước chân nàng rụt lại, kéo dài khoảng cách với mỹ nhân kia, cảnh giác nói: "Ngươi là ai? Liên Trì đâu?"
Mỹ nhân khoanh tay, ngạc nhiên nói: "Liên Trì, chàng chưa nói cho ngươi biết sao, chúng ta đã thành thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395518/chuong-73.html