Vậy nên khi Liên Trì mang thức ăn vào cho nàng, hình ảnh mà Tang Ca thấy là thế này: Một đám tì nữ lén lút đi theo sau lưng hắn, nhìn thấy hắn đi vào trong tẩm điện của nàng, bọn họ không dám vào theo, chỉ đành tiếc nuối đứng lấp ló xa xa phía bên ngoài, thi thoảng lại ngó đầu vào nhìn, quyến luyến không rời.
Trong lòng Tang Ca bỗng dâng lên nỗi bất an chưa từng có, nàng vẫn luôn biết Liên Trì rất tuấn tú, nhưng trước kia vẻ tuấn tú đó chỉ để cho một mình nàng nhìn thấy, cho nên nàng cũng không cảm thấy gì. Bây giờ nhìn đôi mắt sáng rực chỉ hận không thể dính chặt vào người Liên Trì của đám tì nữ kia, Tang Ca thầm cảm thấy không ổn.
Nhìn bàn tay thon dài của Liên Trì, lại nhìn gương mặt bình thản làm như không của hắn, Tang Ca bỗng thấy hơi bực bội. Nàng làm như vô tình nói: "Đúng là chàng tuấn tú thật đấy."
Một câu nói đậm mùi chua thế này, họa chăng Liên Trì có mù mới không nhìn ra được Tang Ca đang ghen. Nhưng hẳn không hiểu rốt cuộc nàng ghen vì điều gì, hắn thề với trời bản thân mình hoàn toàn chưa làm gì cả!
Nhưng nữ nhân ấy à... Bình thường đã không nói lý, tới khi ghen lại càng không nói lý hơn!
Tang Ca cố tình gây sự với Liên Trì, nhưng lần nào. hắn cũng không hề để tâm, điều này khiến cho nàng tức tới thổ huyết!
"Được rồi, ai chọc nàng vậy?" Nhìn gương mặt đen thui của Tang Ca, Liên Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395516/chuong-71.html