Tang Ca ngại ngùng cười: “Là ta tiện tay bố trí…”
Nhìn vẻ mặt của nàng, Huyết Vũ không khỏi cảm thấy vô ngữ: “Vậy sao ngươi lại không phá được?”
Nụ cười của Tang Ca lại càng ngại ngùng hơn: “Kết giới này là ta học người khác bố trí, còn chưa kịp học cách giải…”
Huyết Vũ tức tới nổ phổi, rất muốn nhảy lên đánh cho nàng vài cái, lúc này là lúc nào mà nàng còn cười được như vậy.
Vừa nghĩ tới việc bản thân bị nàng lừa vào trong đây, Huyết Vũ lại càng ngứa mắt với Tang Ca hơn. Hắn vắt chéo chân ngồi xuống ghế, ra bộ sầu não nói: “Kết giới này bổn tọa không phá được, nha đầu ngươi vẫn nên nghĩ cách khác đi.”
Tang Ca ngạc nhiên: “Ngươi mà cũng không phá được sao?”
Đối diện với ánh mắt ngạc nhiên của nàng, Huyết Vũ có cảm giác quần bách tới mức suýt nữa dùng tới mười phần thực lực danh nổ kết giới này đi.
Nhưng suy nghĩ này rất nhanh đã bị hắn đè xuống, làm thế khác gì nói cho thiên hạ biết Huyết Vũ Đằng Xà Thần Quân hắn không có năng lực, ngay cả
kết giới mà cùng phải dùng hết sức mới mở được.
Cho nên hắn rũ mắt nghịch ngón tay của mình, không để ý tới Tang Ca nữa.
Nhìn thấy hắn làm lơ mình, Tang Ca cũng không hỏi lại nữa. Nàng chuyên tâm nghiên cứu kết giới, ngầm nghĩ hồi lâu, cách làm thì chưa nghĩ ra mà nàng đã cảm thấy buồn ngủ fôi.
Tang Ca lắc đầu, cố giữ cho mình được tỉnh táo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395482/chuong-37.html