Dịch + Edit: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
Dưới ánh trăng chiếu vào, đôi mắt ấy trong veo, hàng lông mày thanh tú, mi mảnh khẽ rung động, đôi má nhợt nhạt nhuốm màu hồng, và khuôn miệng như anh đào vẫn thở dốc.
Tôi dám chắc đây là một trong những người phụ nữ xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp, không ai trong số họ có thể sánh với cô ấy được. Tôi ngây ngốc nhìn cô ấy đến mức quần cũng quên không kéo lên.
Cô ấy vội vàng nhìn xung quanh và nói với tôi một cách lo lắng, "Chung Xuyên, đừng tin những lời Phạm Mẫn Quân nói. Bà ta muốn giết anh."
"Phạm Mẫn Quân? Phạm Mẫn Quân là ai?" Tôi sững sờ trước những lời nói bất ngờ của cô ấy.
"Là người vừa nãy đã mời Bích Nữ. Tất cả các anh đều gọi bà ấy là cụ bà" Người đẹp lo lắng nói với tôi.
Tôi biết họ của bà là Phạm nhưng tôi thực sự không biết như thế có ý nghĩa gì. Nhưng vẻ đẹp này trước mặt tôi, bằng cách nào đó đã nói với tôi rằng bà sẽ giết tôi. Tôi nói với cô ấy cùng một nụ cười cay đắng, "Người chị xinh đẹp này, đừng làm tôi cười. Nhân tiện, cô cũng không phải đến từ làng của chúng tôi."
"Chung Xuyên, tin tôi đi. Bà ta thực sự muốn giết bạn, đừng nghe lời bà ấy." Người đẹp vừa nói vừa nhìn xung quanh.
Trước khi tôi trả lời, cô ấy dường như đã thấy điều gì đó, lo lắng nói với tôi: "Tôi không có thời gian để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2428029/chuong-2.html