Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
Tôi lập tức hỏi anh ấy chuyện gì đã xảy ra?
Anh ta trông khá tệ và nói với tôi rằng Vương Vân biến mất rồi. Lúc mà chúng tôi đang khiêng xác, Xa Dục luôn nghĩ Vương Vân vẫn đang theo dõi chúng tôi cho nên anh ấy đã không chú ý đến cô ta.
Xa Dục nói với cảnh sát Trang hãy chờ chúng tôi một chút. Chúng tôi cầm đèn pin rồi vừa quay lại chỗ đào thi thể tìm một lần nữa, vừa hét lên, nhưng vẫn không tìm thấy cô ta.
Trên đường quay lại xe, tôi đột nhiên nghĩ đến thi thể của dì Trương, người đã bỏ trốn và sự kỳ lạ của thi thể Vương Vân, tôi nhanh chóng hỏi Xa Dục rằng liệu Vương Vân có tự nhập lại vào cơ thể của cô ta không?
Nghe tôi nói vậy. Xa Dục nhanh chóng ôm lấy đầu và hét lên một tiếng "Hỏng rồi", sau đó vội vã chạy tới chỗ ông Trang.
Lúc này tôi thấy sĩ quan Trang đang dựa vào xe, hút một điếu thuốc. Lật tới lật lui chiếc điện thoại ở trong tay. Nhìn thấy bộ dạng hoảng sợ của chúng tôi liền vội vàng hỏi "Thế này là thế nào?"
Tôi thở hổn hển vội vàng lớn tiếng hét lên với sĩ quan Trang "Tử.... tử thi đâu?"
Cảnh sát Trang cũng là một cảnh sát viên có nhiều kinh nghiệm. Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của chúng tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427971/chuong-32.html