Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
Đến khi tôi ngẩng đầu nhìn lên, Xa Dục và Tiểu Phương vẫn đang ăn như vũ bão. Lúc này, mặc dù Giám đốc Lâm cũng đang ăn, nhưng đôi mắt của anh ta lại nhìn về phía tôi.
Tôi không biết rằng đó có phải tim tôi đang muốn nhắc nhở gì đó không. Lúc trước tôi cũng không có cảm giác gì, kể cả khi mà cậu Lâm này quan tâm chúng tôi một cách kỳ lạ như vậy.
Nhưng sau khi đọc tin nhắn từ chú Cung, bây giờ tôi thấy cậu Lâm này trông càng ngày càng kỳ lạ, nhất là bộ dáng của anh ta. Tôi vốn cho rằng sở thích nhỏ đó của anh ta là độc nhất vô nhị, nhưng bây giờ xem ra càng nhìn nó, tôi càng thấy thấy giống lớp trang điểm của người chết, còn nữa lúc này động tác của anh ấy lọt vào mắt tôi lại trở nên có gì đó rất cứng nhắc.
Thấy tôi nhìn anh ta như thế này, khóe miệng anh ấy hơi hơi nhếch lên một cách kỳ lạ. Tôi bị dọa cho giật thót. Tôi nuốt nước miếng liên tục, nhưng vẫn cố giữ một nụ cười lịch sự với anh ta.
Tuy nhiên, tôi không thể để lộ bất cứ điều gì, để tránh đánh rắn động cỏ. Ngược lại, Xa Dục lại đang ngấu nghiến những món ăn kia trông có vẻ rất ngon miệng.
Xa Dục thực sự không đáng tin. Có lúc anh ấy lại mang đến cho tôi sự gan dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427962/chuong-36.html