Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
"Xa... Xa Dục, có người." Tôi cũng bị giật mình bởi cái bóng dáng bất ngờ xuất hiện đó, lắp bắp nói với Xa Dục.
Lúc này Xa Dục cũng đang nhìn theo ánh mắt của chúng tôi, rõ ràng cũng có một chút sợ hãi.
Xa Dục bảo chúng tôi nhanh chóng đi theo đi, sau đó chúng tôi chạy lên chỗ anh ta. Bóng người cạnh cửa sổ không chạy, dường như hoàn toàn không sợ chúng tôi.
"Hai người các cậu, thực sự là ... ?? Có biết gì không hả? Người này dọa người kia sợ chết khiếp." Lúc này, Xa Dục chạy rất nhanh, đứng ở cạnh cửa sổ sau đó quay lại nói với chúng tôi. Sau khi chúng tôi chạy qua, nhìn thấy người đứng ở trong cửa sổ, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Đây là người sao? Nó chỉ là một tờ giấy mà thôi.
"Nhìn cái bộ dạng lúc nãy của anh xem, anh dám bảo không sợ không?" Tôi liếc Xa Dục một cái rồi nói.
Xa Dục lúng túng trả lời "Đó chỉ là trạng thái phản ứng bình thường sau khi bị giật mình thôi có được không?"
Khi tôi và Xa Dục vẫn đang cãi nhau thì giọng nói run rẩy của Tiểu Phương vang lên ở bên cạnh chúng tôi. "Không, không đúng, hai vị sư phụ này, hình như... hình như thật sự... thật sự có người."
Chúng tôi vô thức nhìn về phía ngôi nhà, sau đó tôi lại nhìn thấy một cái bóng, nhích từng tí một sang gian nhà tiếp theo ở phía sau....
"Đuổi theo."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427955/chuong-40.html