Dịch: MeiiGwatan
Beta: Punnxinhhtraii
Thấy tôi to tiếng vậy, Tề Đồng vội vã ho nhẹ ra dấu nhắc nhở tôi.
"Các người biết Tề Linh ở trong miếng ngọc đó?" Tôi nói với Tề Đồng.
Tề Đồng gật gật đầu, sau đó nói với tôi: "Nhưng mà chuyện này anh cũng đừng nói ra ngoài. Hai người đều là Âm Dương Sư, nếu như quyết định đời này đi theo nó, thì Thiên Sư Lệnh là nơi tốt nhất cho hai anh rồi. Cũng còn rất nhiều vấn đề khác nữa mà bây giờ em không tiện nói. Mà cho dù giờ có nói các anh cũng không hiểu đâu. À, chị em có nhờ em nói với anh là chị sẽ đợi anh đến đấy."
"Gì cơ, em đây là có ý gì? Anh nghe không hiểu gì hết á?" Tôi đần mặt ra nhìn Tề Đồng.
Tề Đồng mỉm cười với tôi, sau đó nói: "Về sau anh sẽ hiểu thôi, còn cái này là chị nhờ em đưa cho anh nè."
Nói rồi Tề Đồng lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ. Chưa kịp để tôi nói gì, Vạn Thạc Minh đã đứng ở cửa, anh ta nghiêng đầu vào nói với bên này: "Tề Đồng, còn làm cái gì thế?"
"Vâng anh rể, em ra liền đây!" Nói rồi cô ấy lại nghiêng đầu cười nói với tôi: "Nhớ đó nha, nhất định phải đến Thiên Sư Đường nhé."
Nói xong, Tề Đồng liền quay người rời đi.
Lúc này, tôi vẫn mang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427941/chuong-47.html