Dịch: MeiiGwatan
Beta: Punnxinhhtraii
Lúc này, Sở Ngư nhìn thấy biểu hiện của tôi như vậy, thì vô cùng mãn ý, cũng không thèm nói gì nữa, xoay người rồi rời đi.
Tôi nhìn cô ta rồi hỏi: "Chị Ngư, bao giờ chị mới định thả hai thằng chúng tôi ra thế?"
Nhưng Sở Ngư hoàn toàn không thèm trả lời. Cô ta vừa rời đi, mặt Xa Dục liền biến sắc, dồn sức nhổ một ngụm nước bọt về phía cửa.
Sau đó nói với một giọng ghê tởm: "Mẹ nó chứ, sao trên đời này lại có thể loại con gái độc ác như thế không biết."
Nói đoạn, Xa Dục quay ra nhìn tôi: "Chung Xuyên, không ngờ tên nhóc thối nhà anh lại học cũng nhanh đấy nhỉ?"
"Mấy lời nịnh nọt đấy á? Chúng ta chỉ có ra khỏi đây mới có thể đi giúp Hồ Đình Đình. Nhìn bộ dạng muốn ăn thua với người ta khi nãy của anh, ra được chắc?" Tôi nói với Xa Dục.
Xa Dục miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, sau đó nói với tôi: "Tôi lúc đó... là giận quá mất khôn thôi."
Khi chúng tôi vừa nói được mấy câu, bên ngoài cửa lại truyền đến tiếng bước chân. Một tên bảo vệ đi vào. "Hai thằng bây đúng là cứng đầu. Sớm biết điều như vậy có phải tốt hơn không."
Nói đoạn, anh ta đi tới thả chúng tôi ra. Sau đó còn lớn miệng dọa nạt chúng tôi, bảo sau này liệu hồn đừng có đụng chạm đến Sở Ngư nữa.
Tất nhiên là chúng tôi gật đầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427616/chuong-82.html