Nhị gia dường như đoán được cách nghĩ của tôi,sau đó nói với tôi " cỗ quan tài này là lão thái thái chuẩn bị từ lâu rồi,hơn mười năm trước đã chuẩn bị rồi,có phải là trước đây lão thái thái khắc tên lên đó không?"
Đương nhiên không loại trừ khả năng này,đúng lúc này,một thanh niên thở hồng hộc chạy vào
" Nhị..nhị...nhị gia ,Cao...Cao...Lại Tử,tìm thấy rồi...tìm thấy rồi" anh ta thở hồng hộc nói
Sau khi nghe thấy thanh niên này nói,tôi vội vàng hỏi hắn ta " còn sống chứ?"
" Sống...sống thì còn sống,chỉ có điều" thành niên này ấp a ấp úng
Thấy dáng vẻ ấp a ấp úng của anh ta,Nhị gia rõ ràng cũng rất gấp gáp nói to " có điều gì,nói đi,mẹ nó"
" mọi người vẫn nên tự mình qua xem đi" nói xong anh ta đưa chúng tôi đi theo mình
Chúng tôi vội vàng chạy theo anh ta
Không bao lâu,chỉ thấy một con đường nhỏ vây chật kín người
" Tránh ra,tránh ra cả đi" người thanh niên hét một tiếng,đám người lập tức tách ra,đám người này đứng sang hai bên đường,không dám tiến lên phía trước nữa
Lúc này ở giữa đường đi lên núi có một người đang quỳ ,nhìn kĩ,người này chính là Cao Hữu Cường
Lúc này Cao Hữu Cường giống hoàn toàn với lão thái thái vừa chết,đều bị lột sạch đồ áo,cả người quỳ trên mặt đất,trên cổ treo một sợi dây thừng,dây thừng được treo lên một cái cây cũng đã có tuổi thọ ở bên cạnh
Chúng tôi bất chợt ớn lạnh,chú Long vô cùng nhỏ tiếng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427570/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.