Tôi tự mình nói một lúc nhưng không có ai trả lời tôi, cho đến mấy phút sau, bọn chúng dường như bị Tôi làm ồn chịu không nổi, đánh vào gáy tôi một cái tôi lại ngất đi
Không biết trôi qua bao lâu, rồi đến lúc tôi tỉnh lại, xung quanh yên tĩnh như chết, tay chân của tôi đều bị trói lại, bởi vì chiếc bao tải đó, nên trước mắt vẫn là một màn tối mịt
Nhưng mà tôi có thể cảm nhận, tôi đã bị lôi xuống khỏi xe
Xung quanh yên tĩnh như chết, Tôi đoán bây giờ chắc cũng đã là buổi tối rồi
"Có ai không?" tôi dè dặt hét với xung quanh một tiếng nhưng không ai trả lời tôi
Ngoài âm thanh của tôi ra, dường như không có âm thanh của ai nữa, tôi vẫn không hết hi vọng, tiếp tục gào một lúc nữa, nhưng vẫn không có ai để ý đến tôi
Tôi gần như đã sức cùng lực kiệt, cổ họng giống như bốc cháy, cũng không tiếp tục hét nữa.
Cho du thế nào, tôi bây giờ cũng phải giữ được cái mạng nhỏ này. Lúc tôi bị bắt cóc vẫn đang gọi điện thoại cho chú Long, chú Long Nhất định đã biết, tôi xảy ra chuyện, ở thành phố Tần An, chú Long cũng có chút máu mặt, chắc chắn ông ấy sẽ gọi người đến
Điều duy nhất tôi lo lắng là, tôi bây giờ đã bị đưa ra khỏi thành phố Tần An, nếu như thật sự là như vậy,e rănfg chó dù là chú Long thì cũng sẽ không tìm ra tôi
Không biết qua bao lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427504/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.