Cô bé tên Hàn này, sau khi viết xong, thì tôi hoàn toàn ngơ ngác
Bởi vì cô bé viết chữ chi chít giống như là vẽ bùa vậy, một chữ cũng không đọc được, nha đầu này nhất định là đang trêu tôi
Tôi nhìn cô bé nói " Em không biết viết chữ ở đây à?"
Cô bé lắc đầu liên tục sau đó lại dùng động tác tay, Tôi chỉ có thể để lờ mờ đoán được ý của cô bé, đại khái là nói chỉ biết viết một chữ, đương nhiên thật hay giả thì không ai biết
Tôi cũng không hỏi thêm nữa, định sau khi quay về, đợi sau khi người mà Tề gia sắp xếp đến, thì sẽ nhờ họ đưa cô bé này đi tìm người nhà
Vì vậy tôi cũng không nghĩ nhiều, lập tức đưa cô bé về nhà trọ
Cô bé vô cùng ngoan ngoãn, chỉ là cứ ôm lấy cái hũ ở trong tay, yên tĩnh nhìn nhìn tôi. Cho dù là đã về nhà trọ rồi cô bé vẫn cười với tôi, không nói gì hết
Cô bé này vừa hiện ra rất ngoan ngoãn, mà cũng làm cho người ta nảy sinh một cảm giác yêu thương.
Tôi có chút kỳ lạ, sao đã lâu như vậy rồi, Hoàng tử sao vẫn còn chưa gặp được người của Tề gia
Tự suy nghĩ trong lòng, chắc là đã xảy ra chuyện gì đó, tôi cũng không nghĩ nhiều, cô bé ở bên cạnh vẫn luôn nở nụ cười rạng rỡ với tôi, làm cho i tôi có cảm giác không tự nhiên.
Vì thế tôi mới nói, có cần xem tivi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427447/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.