Chỉ thấy cô bé vừa nãy vẫn đang ngủ, lúc này đi chân đất đứng ngay sau lưng tôi.
Khuôn mặt của cô bé có chút nhợt nhạt, tay kéo lấy góc áo của tôi rõ ràng là không muốn cho tôi mở chiếc hũ đó ra.
Dù gì, tôi vẫn chưa được sự cho phép của Hàn, tự ý mở chiếc hũ này ra, cứ cảm thấy giống như một đứa trẻ đã làm sai chuyện gì vậy
Lúc này tôi cười ngượng ngùng nói " Hàn... Em tỉnh rồi à...cái đó...anh....anh chỉ là..."
Hàn không hề giận dữ giống như trong tưởng tượng của tôi, mà kéo lấy áo tôi biểu thị tôi rời khỏi chiếc hũ
Sau đó Hàn lại bắt đầu dùng động tác tay, nhưng mà tôi một chút cũng không hiểu
Lúc tôi đang mờ mịt, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng của hoàng tử
"nó nói với anh.. chiếc hũ này rất nguy hiểm, anh đừng động vào nó"
"rất nguy hiểm? Vậy em là một đứa bé, mà còn ôm lấy nó? Há Chẳng phải càng nguy hiểm sao?" nghe thấy phiên dịch của hoàng tử thử tôi nói với Hàn
Hàn lại bắt đầu múa máy tay, Hoàng Tử phiên dịch " cha, người không cần hỏi , con đến đây tìm chả, là vì để bảo vệ nó. Thời cơ thích hợp, con sẽ nói cho cha, có điều, bây giờ không thích hợp để nói"
Tôi biết trên lưng cô bé này ẩn chứa quá nhiều bí mật, vì vậy khi tôi cũng không định hỏi nhiều, tôi gật đầu với Hàn nói " được, thật ngại quá, sau này ta sẽ không động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427437/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.