Còn đang mải mê suy nghĩ, cho đến khi cảm nhận được bên cạnh đang truyền đến từng luồng hơi lạnh, Lạc Vân mới có chút cứng ngắc nghiêng đầu, vừa vặn liền đối diện với một gương mặt yêu dã, tràn ngập băng lãnh.
"..............."
Rõ ràng cũng không làm việc gì sai trái, nhưng Lạc Vân vẫn không khỏi cảm thấy khẩn trương. Giống như là vừa yêu đương vụng trộm lại bị thê tử bắt gặp tại trận...
"Diệp...Diệp Tư Thần, ngươi đã quay lại từ bao giờ vậy?"
Thật ra, kể từ giây phút nhìn thấy Diệp Tư Thần nằm ở bên giường của mình, Lạc Vân cũng đã hiểu được, tại sao giấc mộng vừa rồi lại đột ngột bị cắt đứt rồi...
Nhất định là do hắn đã vận dụng linh dị sức mạnh, ở bên cạnh động tay động chân!
Im lặng không đáp, Diệp Tư Thần cũng chỉ nhìn chằm chằm Lạc Vân, mãi cho tới khi y đều bị nhìn đến chột dạ, có chút đứng ngồi không yên, hắn rốt cuộc mới mở miệng, nói: "Ngủ đi."
Đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị tra hỏi, nhưng phản ứng của Diệp Tư Thần lại khiến y không khỏi ngây ngẩn cả người, có cảm giác giống như một quyền đánh vào trên bông.
Tốt xấu gì cũng nên hỏi y vài câu nha, yên lặng không hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì?
Có biết như vậy sẽ khiến y càng thêm thấp thỏm không yên hay không?
Có lẽ vừa rồi sau khi rời khỏi phòng, cảm giác thẹn thùng cũng đã vơi đi rất nhiều, nên lúc này, mặc dù vẫn có chút vụng về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-bat-dau-bi-le-quy-treo-giuong/3033747/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.