Ánh mắt vô lại đó của Bạch Khôi Nguyên làm Minh Hoa và Thiên Tuệ cảm thấy khó chịu. Đúng lúc Thiên Tuệ định cho hắn một bài học thì Minh Hoa gắp miếng thịt phi vào mặt Bạch Khôi Nguyên.
Trên mặt Bạch Khôi Nguyên vẫn nở nụ cười, hắn vừa định giơ tay ra đỡ lấy miếng thịt thì đột nhiên ý thức truyền đến một cảm giác to lớn, miếng thịt lớn vô cùng đang đè lên người hắn, xung quanh tối tăm hẳn đi.
Lúc Bạch Khôi Nguyên thoát khỏi cảm giác đó, kinh hãi mở mắt thì thấy mình đã ngồi bệch xuống sàn, miếng thịt nướng đầy mỡ nhỏ dính trên bạch y của hắn.
Không chỉ Bạch Khôi Nguyên, đám bạn đi cùng hắn và những huyền sư kia cũng thấy kinh ngạc. Bọn họ không biết Bạch Khôi Nguyên đã trải qua cảm giác gì, chỉ thấy khi miếng thịt nhỏ bay tới thì khuôn mặt hắn trắng bệch, ngã xuống như thể đó không phải miếng thịt mà là một tảng đá lớn.
Bị nhiều người vây xem như vậy khiến cho khuôn mặt hắn nóng lên vì xấu hổ, hắn quát: “Hắc vệ, ra đây cho ta.”
Bạch Khôi Nguyên vừa dứt lời, ba hắc y nhân xuất hiện, phá gãy một cái bàn lớn và mấy cái ghế. Bọn họ là bảo tiêu ẩn mình của Bạch Khôi Nguyên, tu vi Thanh Liên nhị tinh. Không hổ là Bạch gia là thế gia nhất lưu, đến cả bảo tiêu cũng so với đám huyền sư tán tu kia mạnh hơn xa.
Những người hóng chuyện kia bắt đầu cảm thấy không khí có vẻ trầm xuống rồi, sắp có đánh nhau thì bắt đầu trả tiền nhanh rồi rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738990/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.