Ý thức của Lạc Trần bị ngoại lực phong bế, chìm trong phiêu đãng, trôi nổi trong bóng đêm vô tận. Ở giữa không gian đen này, hắn nhìn thấy một cánh cửa đang thành hình trước mắt hắn. Ở trên cánh cửa có khắc những văn tự làm cho Lạc Trần có cảm giác vô cùng cổ xưa, thứ nổi bật nhất là một cái đầu của yêu thú bị một thanh kiếm trấn áp ở giữa tâm cửa.
“Đầu rồng sao... Không phải, nó không có sừng, vậy chỉ có thể là...” Lạc Trần nhớ về những câu chuyện từ thuở nhỏ, những cuốn sách mà hắn từng đọc qua trên đó, có một quyển minh họa lại thứ này...
“Thuồng luồng...” Lạc Trần kinh ngạc vì phát hiện của bản thân. Là một tộc nhân của Long tộc, không ai là không biết đến những câu chuyện về thuồng luồng, một chi thấp kém nhất của Long tộc, đồng thời là nỗi ô nhục lớn nhất của bọn họ.
Năm đó một con thuồng luồng nhỏ bé đạt được cơ duyên thiên địa, mở ra linh trí, tu luyện được một thân tu vi khủng bố. Nó trở thành Thuồng Luồng Vương, dẫn đầu tộc thuồng luồng làm loạn cả ba giới Tiên - Ma - Nhân, trong trận chiến này hai phe Tiên – Ma lần đầu tiên bỏ qua hiềm khích mà hợp tác với Nhân giới, cả ba cùng nhau triển khai quân lực, tập trung tiêu diệt tộc thuồng luồng. Cũng trong trận chiến này cường giả tử thương vô số, sinh cơ, tộc thuồng luồng càng đánh càng mạnh, một mình Thuồng Luồng Vương sức mạnh bá đạo, đối chiến cùng lúc với cao tầng tam giới mà không hề rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738952/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.