Hậu phương khí thế dồn dồn dập cũng không kém gì tiền tuyến, các binh sĩ liên tục được trưởng lão Long tộc dịch chuyển về đây để chữa thương, nhanh chóng lấy lại sức trở ra tiền tuyến. Trong các binh sĩ, quân y là vị trí hoạt động gần như hết công suất. Binh sĩ bị thương có quân y chữa, quân y bị thương chỉ có quân y chữa mà thôi.
Tuy thế nhưng không có binh sĩ nào hiện lên vẻ chán chường, mệt mỏi cả. Trái lại bọn họ vô cùng chú tâm trị liệu, hỏi han tiền tuyến, nói nói cười cười với nhau vô cùng hòa nhịp. Bên cạnh những binh sĩ chiến đấu, quân y thì còn có những chiến binh trẻ tuổi đứng ngoài, hâm mộ nhìn họ, cố gắng luyện tập để một ngày không xa có thể ra sức cống hiến cho tộc nhân mình.
Tư Mẫn công chúa cũng tranh thủ luyện tập, thuần thục nguyên hồn của mình. Trong đầu nàng luôn nhớ lại hình ảnh đại ca nàng suýt bỏ mạng chỉ vì sai lầm của mình, vì thế nàng càng muốn nhanh chóng làm chủ nó hơn nữa.
Dung nhan của hiên viên Tư Mẫn không được tính là tuyệt sắc nhưng lại vô cùng thanh tú, mái tóc dài buộc lên hai bên mang vẻ đẹp trong sáng hồn nhiên của thiếu nữ, và chính nét ngây thơ ngọt ngào ấy đã làm say lòng của những thanh thiếu niên trong quân ngũ. Tuy nhiên không có ai dám đứng ra nói lời với nàng vì họ cảm thấy nàng vô cùng hoàn mĩ, người hoàn mĩ như vậy chỉ nên xứng với người hoàn mĩ và cũng vì thân phận công chúa.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738948/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.