Tại mặt trận Tiên thổ phía bắc này, khói lửa mịt mù, lệ khí ngập trời, mùi máu của cả tiên nhân ma chúng bốc lên nặng nề, ma binh liên tiếp rút lui, trong khi đó đạo quân tiên giới do Sóc Thiên chỉ huy liên tiếp nghiền ép chúng.
Ở tận nơi chỉ huy nơi đây của chúng đang bị đoàn binh của Hiên Viên Chấn Thiên quấy nhiễu, không thể ra lệnh chỉ huy được nên dành để quân chúng tự sinh tự diệt, Ma Hậu dù rất muốn hội họp với bọn chúng nhưng vướng phải sự ngăn cản của Hiên Viên Chấn Thiên.
Keng... Keng... Keng... Tiếng binh khí va chạm nhau vô cùng sắc bén. Vết thương vừa khỏi nên bà ta di chuyển rất chậm, chỉ có thể nhờ kinh nghiệm bị động đỡ đòn, tránh đi những đạo kiếm ý mãnh liệt nguy hiểm của Chấn Thiên.
Cường giả giao phong, đoàn binh hai phe đều muốn tránh bị ngộ thương nên không thể nào lại gần khu vực này.
Áo giáp trên người Ma Hậu, không có chỗ nào lành lặn hết, cả y phục dạ hành trên người Chấn thiên cũng có những vết rách do bị ma lực cắt qua. Nhìn qua thì có vẻ như cả hai bọn họ đều đang rất cân sức nhưng nghĩ kĩ sẽ thấy thế trận không hề giống thế. Ánh mắt Ma Hậu vô cùng tập trung, càng trở nên căng hơn theo thời gian giao chiến, bà biết rõ mỗi phát kiếm ý ghim vào cơ thể sẽ vô cùng tổn thương đến chiến lực, còn ánh mắt của Chấn Thiên từ đầu đến cuối vẫn chỉ là sự dửng dưng vô cảm, như đang xem thường đối thủ, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738943/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.