Trong hang động yên tĩnh đột nhiên có tiếng động truyền vào tai người đàn ông mặt có vết sẹo tên Hữu Đa, ánh mắt từ từ mở ra, tiếng động truyền vào đó càng lúc càng lớn, là tiếng giao chiến quen thuộc lẫn tiếng kêu của lũ hắc điểu. Cùng lúc đó người kia cũng tỉnh giấc dậy.
“Lệ huynh, hình như là lũ hắc điểu ca lâu la. Tiếng của chúng rất lạ.” Hai người nhìn nhau, gật đầu.
“Đi,” bọn họ khe khẽ ép mình vào vách hang, lén đưa mắt nhìn ra ngoài hang. Cánh tượng ngoài đó khiến bọn họ phải kinh hãi. Một cô gái mặc bộ y phục nhiễm đỏ máu đang giao chiến cùng với cả bầy hắc điểu.
Mỗi đao của cô ấy vung lên thì một cái xác của hắc điểu rơi xuống.
“Thật mạnh, tốc độ kết hợp với sức mạnh một cách vô cùng hoàn hảo. Nhưng để đánh được như thế ta đoán rằng tu vi phải ngang bằng với chúng ta.” Người tên Hữu Đa cảm khái nói. Bỗng chốc ông lại nói thêm: “Không, không đúng, có tia khí tức phát ra.”
“Là ma lực.” Cả hai đồng thanh nói, đồng thời họ có thể cảm nhận rất rõ cấp bậc đó chỉ dừng ở mức cao nhất là ma binh trung kỳ mà thôi.
“Không được, cô gái đó gặp nguy hiểm, đệ phải...” Ông định lao ra thì bị giữ tay lại, người đàn ông mình đầy vết chém kia lắc đầu bảo: “Không được, chúng ta thân còn chưa lo xong, sao có thể vì người không quen ấy mà mạo hiểm.”
“Nhưng... Chậc, bỏ đi...” Hai người núp xuống tiếp tục quan sát bên này.
Người đàn ông mình đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738930/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.