Những táng cây nhọn liên tiếp mọc lên nhưng bị băng tiễn của Thiên Tuệ băng hóa, đông cứng tại chỗ, các đoàn binh thay phiên nhau chặt đứt. Binh lính đông đảo cùng các chú tiểu giằng co với lũ quỷ đỏ được bà ta triệu hồi.
Thiên Tuệ liên tiếp phóng thích băng tiễn vào thân thể đá khổng lồ ấy. Thiên Đường Hỏa tác dụng áp tà cùng với băng tinh áp chế nguyên tố khiến cho sức mạnh của bà ta phát ra bị hạn chế.
“Thật khó chịu mà, gừ gừ...” khe nứt ở giữa tâm ngực mở rộng, hấp thụ nguyên khí đất trời, bà ta phát động công kích huỷ diệt còn khủng khiếp hơn cả lũ quỷ đỏ vào Thiên Tuệ.
“Chế Tà,” Long Việt hô to.
“Phật Liên,” Vạn Hạnh đại sư niệm chú.
Hai người đứng trước Thiên Tuệ, đồng thời kết ấn tạo thành hai nguồn hộ thuẫn tràn đầy phật lực tinh khiết đối kháng cùng làn sóng hủy thiên diệt địa kia. Cảm giác như chưa đủ bà ta liền tăng thêm uy lực khiến cho bọn họ cùng chùn một bước.
“Hự... hự...” Khiến chắn của hai người dù chứa đựng phật khí dồi dào cũng không thể nào đối kháng lại sức mạnh đó, đã có dấu hiệu nứt mẻ.
Vụt!!! Một tiếng xé gió phóng vào không trung, băng tiễn cắm ngay vào đầu người đá khiến cho mọi hành động bị dừng lại.
“Gừ gừ, con khốn này...” bà ta bực tức lấy tay quét xuống lớp băng trước mặt.
Thiên Tuệ cầm chắc nỏ thần trong tay, nhìn thẳng vào bà ta, bước lên phía trước Long Việt và đại sư, nói: “Hai người hãy trợ giúp bọn họ giết lũ quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738918/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.