Ánh nắng ngày đông giờ đây đã lên tới đỉnh đầu. Ở trong tân phòng nơi hoàng cung xa hoa, sau khi mây mưa qua đi, Thiên Tuệ ngồi tự nhiên trước gương đồng bóng loáng phản chiếu cả ngoại diện của nàng. Nàng thật sự rất đẹp.
Chỉ sau một đêm dường như nàng càng xinh đẹp hơn, sự non nớt hồn nhiên ban đầu đã bị vẻ quyến rũ mị hoặc thay thế. Nàng toát lên vẻ đẹp cuốn hút của một phụ nữ trưởng thành khiến cho Chí Trung đang giúp nàng chải mái tóc dài muốn phạm tội.
Nhưng hắn lại không dám tiến tới nữa vì lúc này hắn cảm nhận rất rõ sự bực tức muốn bùng nổ của nàng qua đôi má đỏ hồng.
“Hì hì, nương tử à, nàng đừng giận nữa mà, lần tới ta sẽ tiết chế lại...” Hắn chưa nói hết thì nàng đã giận dữ phồng má đào:
“Lần tới, chàng còn muốn lần tới sao, người ta rõ là không muốn nữa mà.” Cái tên này đúng là cầm thú mà, tinh lực hắn nhiều đến mức làm cả người nàng muốn rã ra. Nàng cầu xin tha nhưng hắn lại làm càng mạnh hơn nữa mới tức chứ. Còn dám nói có lần sau gì nữa.
Nhìn thấy Thiên Tuệ sắp bùng nổ hắn liền im thin luôn. Dù sao cũng là hắn đuối lý, thú thật lúc đó không hiểu sao hắn lại không thể kiềm chế được mình, cứ như vậy làm nàng. Càng chìm đắm trong dư vị ngọt ngào đó càng khiến cả cơ thể hắn như phiêu diêu giữa chốn tiên cảnh. Thậm chí hắn còn cảm giác rất rõ là cơ thể mình trở nên mạnh hơn, dù chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738911/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.