Bên ngoài tiên tộc lúc này khá hỗn loạn, nhưng ở Giới Ngục thì vẫn cứ âm u như thường ngày. Những tiếng động bên ngoài đã làm kinh động tới hai người ở bên trong.
Mọi lính canh đều xông ra chiến đấu, để lại sự yên tĩnh trong Giới Ngục. Viễn cảnh bên ngoài lúc này hết sức hỗn loạn. Binh lính hai bên giao chiến khắp nơi, những cái xác đầy máu trải dài trên nền cỏ xanh, dưới tường lạnh. Mùi máu pha lẫn mùi xác chết khiến cho bầu khí trong lành trước đó bị phá hủy nghiêm trọng.
An Dương quay qua Sóc Thiên nói: “Nhị ca, bên ngoài có biến, có...”
Nói tới đây đột nhiên cả hai người cùng thốt ra: “Ma tộc.”
Cả hai đều cảm nhận được ma lực dao động ở bên ngoài, họ biết ngay rằng tiên tộc đang bị tấn công.
An Dương hét to lên: “Có ai ngoài đó không, có ai không?”
Không ai trả lời, họ đoán rằng toàn bộ lính cai ngục có lẽ đã tham chiến rồi. Cũng có lẽ... đã chết rồi.
Quá im ắng. Đột nhiên có tiếng bước chân lộp cộp lộp cộp, có người.
Hai người lạnh lẽo nhìn nhau trao đổi ánh mắt, họ đều cảm nhận được bầu không khí có chút quỉ dị, chắc chắn toàn bộ lính cai ngục đã bị giết.
“Rầm” Tiếng nổ thật lớn đánh sập bức tường trước mắt hai người, ở đó có hai thân ảnh. Cả hai đều tỏa ra ma khí nồng đậm.
“Chà chà, đây chẳng phải là hai vị Thiên tướng cao thượng đó sao.” Tiếng nói phát ra trên người của kẻ trong có vè già dặn hơn.
Hắn ra lệnh cho kẻ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/161920/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.