Đỗ Kim Anh nhanh chóng bỏ đi. Vương Quốc Hoàng vẫn còn đứng đó anh ta liên tục lắc đầu khuôn mặt chảy vài giọt nước mắt. Anh ta không thể nào quên được những chuyện tồi tệ mình đã làm trước kia với cô.
Thời gian phát biểu cũng tới Lê Diệp Hoa nhanh chóng bước lên sân khấu chẳng mấy chốc đã nói xong. Đám học sinh ngồi dưới người thì u mê nhan sắc của cô, người thì vui vẻ quay lại bài phát biểu của cô. Kết thúc buổi phát biểu mọi người đang tính đi về thì liền gặp một cô gái lạ. Cô ta ăn mặc hết sức nhẹ nhàng. Trên người là áo cao cổ hở vai, dưới là váy công sở. Lê Diệp Hoa vừa nhìn thấy người này sắc mặt đã không ổn.
Vũ Hân Nhi nhanh chóng bước lại. Cô ta cười nhẹ rồi khoác lên cánh tay Nguyễn Thành Trung Tuấn.
" Trung Tuấn lâu rồi không gặp tớ nhớ cậu lắm đó! " Nguyễn Thành Trung Tuấn vội vàng gỡ tay cô ta ra lên tiếng.
" Vũ Hân Nhi chúng ta không thân! " mặt cô ả khẽ cứng đờ rồi quay sang mỉm cười với mọi người.
" Mọi người lâu rồi không gặp! " Lê Diệp Hoa và Đỗ Kim Anh nhanh chóng khó chịu. Đương nhiên Đặng Thanh Nguyệt và Trần Kiều Ngân cũng chẳng ưa gì cô ta. Chỉ có Ngô Nhật Huy và Vương Quốc Hoàng là mỉm cười theo phép lịch sự.
" Hân Nhi lâu rồi không gặp! cậu khỏe chứ? " cô ta nhanh chóng chạy lại khoác tay lên Vương Quốc Hoàng.
" Đương nhiên là tớ khỏe các cậu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hay-yeu-nhau/3500486/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.