Chương thứ ba
Trên đỉnh Linh Thứu trong hư cốc, diễm ngộ mỹ nương nơi hoang vu
Linh Thứu Sơn, còn có tên khác là Ngũ phong sơn, nằm trong dãy Phục Lĩnh, núi này bao gồm năm ngọn cao ngút ngàn trời mây, trên đỉnh núi tịnh không có cây cối, như dùng tầng tầng lớp lớp đá khối chồng lên, vì vậy mới có tên như thế. Trong núi cảnh sắc tuyệt đẹp, phía đông có Li nhạc hỏa châu, phía bắc có Ngọc giản quỳnh chi, phía tây có Li nông dao thất, phía nam có động quang châu thụ, đỉnh núi dưới ánh nắng như được mạ một lớp vàng, phạn xạ ra ánh hoàng kim.
Có câu thơ viết về nơi này: “Thử cảnh chi ứng thiên thượng hữu, khởi tri thân tại diệu cao phong.” (Cứ nghĩ cảnh tượng như thế này chỉ trên trời mới có, nào ngờ bản thân vẫn đang đứng trên đỉnh núi tại nhân gian)
Đỉnh núi phía đông nhìn ra biển, mỗi mùa đều bị cuồng phong thổi quét, thế núi trắc trở, từ lâu đã hiếm có bóng dáng con người.
Mà lúc này, tại nơi tiên thánh ấy, lại nổi bật hai thân ảnh một hồng một xám.
Cửu Minh ngồi trên khối đá cực to, gác chân chống má, một bộ biểu tình ngang tàng chán chường.
“Đến cái nơi hoang sơn dã lĩnh này làm gì a?”
Linh Thứu Sơn hắn cũng đã từng đến, nơi này phong cảnh không tồi, khí hậu cũng mát mẻ…… Đúng rồi, còn đám gà rừng trên núi, tuy rằng có nhỏ một chút, nhưng mà thịt rất là ngon!
Quay đầu nhìn Phi Liêm phía sau.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-duc-kien/3093965/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.