Chương mười một
Hắc tháp hỗn độn tù bách yêu, thiên luật sâm nghiêm trấn tinh hồn
Bầu trời ngàn dặm nhuộm một màu đỏ thẫm như máu.
Trong nền đỏ sẫm đó, thân ảnh màu xám vốn đã khiến người ta chú mục lại càng thêm nổi bật.
Hắn đi tới, theo thói quen quàng tay qua vai người đó, dõi theo tầm mắt của y, nhìn lên Cửu Tiêu trọng trọng xa xa.
Mây cao cuồn cuộn, cuồng phong mãnh liệt, bầu trời giống như mở ra một cái miệng lớn nuốt cả thiên trụ.
Bất quá, tất cả chẳng liên quan đến hắn.
Nhìn lại, vẫn là gương mặt quen thuộc không chút biểu tình kia.
Thế nhưng nhãn đồng đáng lẽ phải xám trắng giờ phút này lại sâu thẳm đen kịt như đêm.
Hắn nhất thời ngây ngẩn, mở to đôi mắt nhìn đối phương vươn tay không chút lưu tình đẩy hắn xuống đáy vực. Nháy mắt rơi xuống ấy thời gian như dần đông cứng lại, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng người nọ một thân đầy máu, mà trên tay y, đang cầm một đoạn cánh đen gãy nát…
!!
Đại xà đỏ đậm giật mình bừng tình, trước mắt tối đen một mảnh, bóng tối không ngờ lại có thể dày như thế, hắn tới tận bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy màn đêm nào sâu đến mức này.
Không có sao trời lập lòe, cũng không có mặt trăng mờ nhạt.
Không có đom đóm ngày hè, càng không có phản xạ mặt tuyết mùa đông.
Bóng tối này, giống như — thủa hỗn độn sơ khai!
Thế nhưng bên trong hỗn độn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-duc-kien/3093937/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.