MINH CUNG TRUYỆN – CHƯƠNG 26:
LÃO PHỐ HÀN HƯƠNG BIỆT HỮU THU
(Trong vườn cũ hương đã lạnh lẽo rồi, chỉ còn lại mùa thu)
*Câu thơ trích Mộ xuân cảm hoài – Đới Thúc Luân.
------------------------------
Có quá nhiều thứ tương đồng. Thế nhưng hắn lại cho rằng nữ tử trước mắt không thể là cố nhân của hắn. Nàng là trưởng nữ, mẫu thân nàng vẫn còn. Còn Tích Nguyệt năm ấy là thứ nữ, không mấy được coi trọng, mẫu thân đã khuất. Hơn nữa Nhạc Hy trước mắt dù giống nhưng phong thái ung dung, kiêu ngạo của nàng; hắn không thể tin nàng chính là Tích Nguyệt yếu đuối, mỏng manh năm xưa.
"Tại tỷ ngã, ta đỡ không nổi nên mới..." Chu Hậu Thông ấp a ấp úng giải thích cho nàng.
Nhạc Hy không đeo lại khăn, chỉ cười khẩy: "Và thế là sau khi chạm môi, đệ nhân cơ hội đó tháo mạng che mặt của ta?"
Đầu óc Chu Hậu Thông vẫn còn hơi mông lung, mơ hồ. Hắn định thần, ấm ức nói: "Ta có ý gì đâu? Chỉ là..."
Nhạc Hy lườm hắn một cái: "Chỉ là sao?"
"Chỉ là ta thấy chúng ta hôn nhau qua tấm khăn này... có phần hư ảo quá!" Hắn đỏ mặt nói với nàng.
Nàng ném chiếc quạt hắn tặng vào người hắn, không quên lấy lại chiếc quạt cũ, nạt nộ: "Đấy mà là hôn nhau à?" Má nàng hồng ửng.
Chu Hậu Thông đổi lại quạt trong tay nàng, thản nhiên nói: "Nếu chưa phải thì chúng ta làm cho phải đi."
Nàng cau mày thể hiện thái độ tức giận. Nàng kiên quyết đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-cung-truyen/2281325/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.